Rất nhiều người nói ra những lời khích tướng cô công khai như vậy, bản thân Tần Lan là một người có lòng tự trọng rất cao, hiện tại cô chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui xuống.
Tất cả đều là tại gã này!
Tại sao cứ phải đem chuyện ngồi tù ra nói vậy chứ?
"Lan Lan, quần áo của anh ta trông cũng không hề rẻ tiền! Là cô mua cho anh ta sao?" Một thanh niên tóc ngắn nhìn Tần Lan cười nói: "Cơ mà cũng đúng thôi, cậu ta thì lấy đâu ra tiền chứ? Chỉ là tôi thật sự không ngờ, cô lại thích nuôi trai đẹp đấy, tôi thật sự đã đánh giá thấp cô rồi!"
"Anh..."
Hai tay Tần Lan nắm chặt dưới gầm bàn, móng tay sắp cắm sâu vào da thịt.
"Tôi có nợ nhà họ Tần một khoản tiền thua bạc, cũng không thể nói là không có tiền, tôi cũng có một ít tiền!", Mạc Hiển nhìn mọi người khẽ mỉm cười rồi nói.
Vừa nghe tin anh còn nợ cờ bạc, mọi người càng cười vui vẻ hơn.
"Này em gái, mắt nhìn đàn ông của em gái cũng thật là... bá đạo đấy !"
Một người phụ nữ xinh đẹp với mái tóc dài nở nụ cười ác ý nói: “Nhìn xem chiếc dây chuyền này của chị, tuy chỉ có giá tám trăm ngàn tệ nhưng là anh rể của cô đã đặc biệt mua nó từ Châu Âu cho chị! Đàn ông ấy à, quan trọng nhất vẫn là tấm lòng, là thái độ!"
"Đúng vậy, chồng chị mới mua cho chị một chiếc Maybach trị giá hơn 3 triệu tệ, tuy không đắt nhưng ít nhất cũng thể hiện một chút tấm lòng của đàn ông! Lan Lan, bạn trai cô có tặng gì cho cô không?". Một cô gái búi tóc củ tỏi khác lại nhìn cô mỉm cười tủm tỉm.
Đám người này kẻ tung người hứng, thực sự khiến người mà có nền bệnh tăng huyết áp phải tăng xông lên mất.
Tần Lan tức giận đập bàn, lập tức chống bàn đứng dậy, cô thật sự không hiểu, những người này sao cứ bắt nạt cô như vậy, không chỉ cười nhạo cô, còn cười nhạo Mạc Hiển.
Tại sao ông nội của cô lại chẳng có phản ứng gì cả, ông vẫn đang nâng ly rượu mừng với những người khác!
"Mọi người ăn đi, tôi đi vệ sinh!", Tần Lan nhìn mọi người rồi lạnh lùng nói.
Thanh niên mặc áo sơ mi trắng hừ lạnh một cái: "Đúng rồi, tôi thấy có vẻ như chưa từng tặng rồi, nhưng cũng đúng! Một kẻ nghèo khổ như cậu ta, có thể tặng được cái gì chứ?"
"Ai nói tôi không có gì để tặng?"
Mạc Hiển chậm rãi đứng dậy, nhìn về phía cô: "Chờ đã!"
"Đừng làm gì, anh làm tôi bẽ mặt đến mức không có lỗ nào chui xuống đấy!"
Lúc này, Tần Lan ngượng ngùng đến mức ngón chân cái có thể đào ra một căn biệt thự rồi ấy chứ.
"Tăng- tắng- tằng--!"
Anh móc từ trong túi ra một chiếc đồng hồ vỡ đến độ của thể bỏ đi được rồi, đưa cho Tần Lan, lại còn ấn chặt vào tay Tần Lan: “Đồng hồ này chỉ có giá trị mấy trăm triệu thôi, em cứ đeo đi!”
Phụt——!
Mọi người có mặt ở đây lập tức được một tràng cười to, thậm chí ước gì còn có thể bò lăn xuống đất mà cười.
Một mảnh đồng hồ vỡ, bong tróc sơn, mâm đồng hồ đều đã sáng bóng, mặt đồng hồ còn vỡ nát, vậy mà nói đáng giá vài trăm triệu?
Cái này cho không người ta còn chê!
Đồ hàng thải này, người ăn xin lang thang cũng chẳng thèm!
Món quà này của Mạc Hiển đâu phải để cứu nguy đây, rõ ràng là đang đổ thêm dầu vào lửa!!!
"Ha ha ha ha, không xong rồi, tôi hết chịu nổi rồi! Cười đến đau bụng!"
"Lan Lan, dù cô buông thả bản thân cũng có thể hiểu được, nhưng cô cũng không thể sa sút đến mức độ này được?"
“Bạn trai của cô không thích hợp làm bảo vệ, nhưng lại thích hợp làm diễn viên tướng thanh hơn, tôi thấy cậu ta ngồi từ lâu quá sinh ra ngu ngốc, đầu óc cũng có vấn đề! Nếu không, sao có thể nói cái đồng hồ nát này có giá trị hàng trăm triệu? Có lẽ là hàng trăm triệu Dim-ba-bu-ê chăng? !"
"Hahahahaha! Một thằng ngốc tặng đồng hồ cho một con điếm. Mẹ kiếp, thật đúng là trời sinh một cặp! Nếu câu chuyện của hai người mà được lên TV, tôi nhất định sẽ bỏ tiền mua cho cô một khung giờ vàng!"
"......"
Lời chế nhạo khi nãy, Tần Lan vẫn có thể chấp nhận được, nhưng gã này lại đến đổ thêm dầu vào lửa.
"Ông nội --!"
Cô nhìn ông nội mà rưng rưng nước mắt.
"Mau nhận đi, đồ cậu ta tặng thật sự không hề rẻ! Cháu phải cảm ơn người ta cho đàng hoàng đấy, biết chưa hả!". Ông nội nhìn nàng, nghiêm túc nói.
Mọi người càng cười vui vẻ hơn.
Họ nghĩ đây là dấu hiệu cho thấy ông nôi đang dần bỏ rơi Tần Lan, đến cả ông cũng không lên tiếng thay con khốn này, sớm muộn tập đoàn Phong Hoa cũng sẽ được giao cho người khác.
Nhưng ông cụ thực sự thấy chiếc đồng hồ này không phải dạng bình thường, trên mặt số có rất nhiều vết nứt, mỗi vết nứt đều do đạn bắn gây ra, chưa kể nó đã trải qua thử thách bởi hơn trăm quả đạn pháo, đến mức độ đó mà chiếc đồng hồ này chỉ bị nứt vài đường.
Với chất liệu này, nếu tháo rời và bán lấy các linh kiện thì có lẽ sẽ có giá trị hàng chục triệu có khi lên đến hàng trăm triệu, hơn nữa chiếc đồng hồ này đã được một đức giáo hoàng bí mật ở châu Âu đeo.
Sở dĩ nó rơi vào tay Mạc Hiển, nhất định là do Trường Giang sóng sau xô sóng trước, sóng trước chết thảm trên bãi biển!
Chiếc đồng hồ này tượng trưng cho sự kết thúc của thời đại vua Caesar đại đế và sự xuất hiện của thời kỳ Tu La trong thế giới loài người.
"Ông, đến cả ông có nói thế nữa?"
Tần Lan không kìm được nước mắt nữa, chạy vào phía bên trong biệt thự.
"Ha ha ha ha! Ông nội, cháu báo cho ông một tin vui. Không phải bên Thành Bắc kia sẽ sớm tiến hành khai phá sao? Cháu đã giành được một mảnh đất cho nhà họ Tần. Tuy diện tích không lớn nhưng có thể phát triển nó thành tiểu khu thì không thành vấn đề. Tuy nhỏ nhưng có võ, ít nhất nhà Tần của chúng ta có thể cùng các nhân vật lớn uông chén canh cũng được"
Chàng trai mặc áo sơ mi trắng nói với giọng đầy tự hào.
Người đàn ông này tên là Tần Băng, quả đúng là một người thích khoe mẽ.
"Anh à, nhân vật lớn mà anh đang nói đến không phải là 'Diêm vương sống' đang gây ồn ào mấy nay đấy chứ? Nghe nói người đàn ông này thủ đoạn đanh thép, anh ta đã trực tiếp ra lệnh phát triển Thành Bắc, xem ra tương lai nhà họ Tần chúng ta sẽ gia nhập hàng ngũ gia tộc tuyến r hai ở Giang Châu rồi!". Một người phụ nữ đeo khuyên tai vàng bản to, nói với vẻ đầy hưng phấn.
Ông cụ Tần cụng ly với Mạc Hiển rồi nhấp một ngụm rượu trắng trước, sau đó ông ấy mới mỉm cười thích thú nói: “Thật sự có thể kiếm được một mảnh đất ở Thành Bắc sao? Khu vực Thành Bắc này đã bị bỏ hoang nhiêu năm như vậy, không phải là tin tức giả đấy chứ!"
"Ông nội, có thể ông không biết, người đàn ông mang biệt danh 'Diêm Vương sống' được cử xuống lần này, nghe nói đã từng quản lý một số dự án tài chính tầm cỡ thế giới. Ngay cả Quân khu Giang Châu hiện tại cũng nằm dưới sự kiểm soát của người này! Cả vùng Giang Châu, cả tỉnh Tây Nam, thậm chí cả các tỉnh lân cận đều muốn tiếp xúc! Người như thế tự tay đề nghị phải phát triển Thành Bắc, sẽ không sai đâu!"
Mạc Hiển nghe thấy tiếng không khỏi ngẩng đầu lên.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!