Chương 270CUỘC CHIẾN GIỮA CÁC FAN HÂM MỘ
Kỳ Thiệu Nguyên rất muốn nói hết sự thật cho Vệ Từ Phong, sau đó có thể đứng cười nhạo cậu ta. Thế nhưng đây là bí mật của Lão Đại, không phải bí mật của người khác hay là của cậu ta…
Không được!
Cậu ta tuyệt đối không thể nói ra!
Có đánh chết cũng không thể nói…
Cùng lắm chỉ có thể ám chỉ!
“Cuộc đua này nhà họ Hạ thua chắc rồi.” Đột nhiên Vệ Từ Phong chuyển sang vấn đề khác.
Kỳ Thiệu Nguyên giật mình ngây ra trong phút chốc, nhưng ngay sau đó lập tức lắc đầu đáp: “Còn lâu! Lần này nhà họ Hạ thắng chắc!!!”
Vệ Từ Phong nghe xong vậy chỉ cười nhạt, nói: “Đội xe Lão Thang rất mạnh, mà đội xe nhà họ Hạ chưa bao giờ thắng nổi họ. Nhất là khi Hạ Nhạc Phong vừa mới thay đổi hoa tiêu mới, e rằng hai người họ chưa quen phối hợp với nhau. Xác suất thắng của đội xe nhà họ Hạ lần này là bằng không.”
Với tư cách là một khán giả lão luyện của giới đua xe, nếu như ngay cả chuyện này không nhìn ra được thì sự nghiên cứu của Vệ Từ Phong về các đội xe suốt mấy năm nay coi như đổ sông đổ bể.
“Aiz… hay thế này đi, chúng ta cá cược xem? Tôi cá đội xe nhà họ Hạ thắng. Nếu đội xe nhà họ Hạ thắng thì tôi muốn có chữ ký của Lão Đại!” Kỳ Thiệu Nguyên liền nói.
Vệ Từ Phong có một bức ảnh có chữ ký của Tử thần đường đua – Yeva được cất giấu rất kĩ, bình thường chỉ khi nào ở nhà mới lôi ra cung phụng, người khác nhìn cũng không cho nhìn. Kỳ Thiệu Nguyên đã thèm nhỏ dãi nó từ lâu.
“Ha ha lấy chữ ký của Lão Đại ra đặt cược cũng được thôi, cậu lấy cái gì ra để cược đây?” Vệ Từ Phong cười lạnh.
“Áo có chữ ký của Lão Đại!” Kỳ Thiệu Nguyên gần như là kích động nói.
“Áo có chữ ký của Lão Đại?!!” Vệ Từ Phong cả kinh, “Cậu có sao?”
“Nói thừa!” Kỳ Thiệu Nguyên đứng dậy rồi chỉ về phía sau lưng mình, “Tự nhìn đi!”
Lúc này, Vệ Từ Phong mới để ý thấy đằng sau lưng áo của Kỳ Thiệu Nguyên có chữ: Yeva.
“Chắc chắn là giả!” Vệ Từ Phong chẳng buồn nghĩ ngợi, lập tức phủ định.
“Hứ! Cậu nhìn cho kĩ vào, nhìn xem có phải chữ của Lão Đại hay không?!!” Kỳ Thiệu Nguyên giận dữ nói.
Dám nói chữ ký của Lão Đại ký cho cậu ta là giả, không thể nào tha thứ được!
Vệ Từ Phong cẩn thận quan sát chữ ký trên lưng áo của Kỳ Thiệu Nguyên một lần nữa, một lát sau chân mày cậu ta nhíu chặt lại.
Đây không phải giả…
Đúng là chữ ký của Lão Đại.
Vệ Từ Phong có một tấm ảnh có chữ ký, hơn nữa Lão Đại còn từng đích thân ký lên người cậu ta nữa cho nên Vệ Từ Phong rất quen thuộc với nét chữ của Yeva.
“Con bà nó!!!”
Vệ Từ Phong kích động đứng phắt dậy, định lột áo Kỳ Thiệu Nguyên ra.
“Làm cái gì! Làm cái gì thế?! Định cướp hả? Định cướp của tôi đúng không?” Kỳ Thiệu Nguyên vội vàng ôm ngực lùi về phía sau mấy bước.