Chương 23DIỄN XUẤT QUÁ TUYỆT VỜI!
Diễn xuất của cô vốn rất kém cỏi, loại nhân vật này cô chắc chắn không thể diễn nổi chứ chưa nói tới chuyện phải diễn với một hình nộm có khuôn mặt hài hước như kia, thế này đúng là quá khó rồi.
Nếu như là người thật thì ít nhất vẫn có thể điều hòa bầu không khí để cả hai bên dễ nhập vai hơn. Thế nhưng hình nộm lại không thể nói, thật quá khó xử.
Lâm Yên nhìn trước ngó sau định tìm một cơ hội chuồn đi, thế nhưng cửa lớn đã bị đóng chặt lại từ lâu.
Buổi thử vai vẫn còn tiếp tục.
Trong mười lăm phút đã có ba nữ diễn viên lên thử sức, tóm lại thì đều có vẻ hiếu thắng hơn người đầu tiên, nhưng cũng không thể diễn ra được cảm giác của một nữ tổng tài bá đạo. Cùng lắm chỉ có cảm giác hơi mạnh mẽ một chút, chênh lệch rất xa so với tưởng tượng của Khương Nhất Minh.
Khương Nhất Minh không thể không bóp trán: “Người tiếp theo.”
Lúc này Vương Xảo Tuệ nhìn con gái, cười nói: “San San, mấy người này diễn cũng kém quá, chẳng biết dựa vào cái gì mà đòi tranh với con?”
Nghe vậy Hạ San San hơi nhếch môi, lạnh giọng cười.
Lại thêm một lúc nữa, Phùng An Hoa đứng dậy nhìn về phía hai mẹ con Vương Xảo Tuệ, nịnh nọt cười nói: “Cô Hạ, đến lượt cô rồi.”
“Ừ.”
Hạ San San gật đầu đứng dậy, giả bộ ưu nhã rồi chậm rãi tiến vào trung tâm buổi thử vai.
Cô ta nhìn chằm chằm hình nộm trên giường với vẻ mặt ngạo nghễ: “Đừng có giả chết nữa, dậy đi! Hôm nay tôi tới đây để nói chuyện với anh, giữa chúng ta cũng đến lúc phải giải quyết rõ ràng rồi…”
“San San, diễn tuyệt quá!!!” Bên dưới, Vương Xảo Tuệ lập tức vỗ tay khen.
Khương Nhất Minh hít sâu một hơi.
Đây chính là sinh viên ưu tú của học viện điện ảnh Đế Đô?
Nếu là người không biết diễn thì diễn thế này có thể tạm chấp nhận được. Nhưng nếu là một sinh viên của Học viện điện ảnh Đế Đô thì lại là một vấn đề khác.
Ông bảo Hạ San San diễn nữ tổng tài bá đạo!
Cuối cùng Hạ San San diễn thành cái gì?
Một cô công chúa ngang ngược có bệnh nhà giàu!
Diễn cái quái gì đây!
Nếu như không có quan hệ của Tổng giám đốc Bùi thì Khương Nhất Minh đã đuổi cổ Hạ San San cùng bà mẹ ầm ĩ của cô ta cút ra ngoài!
“Thế nào, thấy chưa? Đây mới là diễn xuất! Đây mới là phái thực lực!” Vương Xảo Tuệ nhìn về phía Phùng An Hoa và Khương Nhất Minh khoa trương nói.
Phùng An Hoa thấy Khương Nhất Minh chuẩn bị nổi điên thì lập tức đè tay ông xuống, nhẹ giọng nói: “Bình tĩnh, bình tĩnh… nhớ đến Tổng giám đốc Bùi!”
Cuối cùng Khương Nhất Minh chỉ có thể cắn răng nuốt xuống cơn tức giận.
“Cô Hạ diễn rất tốt!”
“Không sai, diễn xuất của cô Hạ thật khiến người ta ngưỡng mộ!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!