Chương 199BỮA CƠM ĐÒI MẠNG!
Lâm Yên: “…”
Bùi Vũ Đường đang ra sức cắt cà rốt mà lệ đổ trong lòng: “…”
Anh cả, sự bất công của anh còn cần rõ ràng đến thế không?
Nhịp tim vừa mới trở lại bình thường của Lâm Yên lại quay về tốc độ cất cánh quen thuộc. Cô vội vàng cầm lấy tạp dề trong tay Bùi Duật Thành rồi giúp anh mặc vào, sau đó vòng qua phía sau buộc dây lại.
Bùi Duật Thành: “Cảm ơn.”
Lâm Yên: “Ha ha… không cần khách sáo, không cần khách sáo!”
Bùi Duật Thành này bình thường trông lạnh lùng xa cách, thế nhưng mỗi lần thả thính thì không thể xem thường.
Kế tiếp, toàn bộ quá trình Bùi Vũ Đường đều bận đến mức xoay vòng vòng trong bếp, còn Lâm Yên…
Từ đầu tới cuối, việc duy nhất cô làm chỉ là giúp Bùi Duật Thành mặc tạp dề.
Cơm tối nhanh chóng hoàn thành, Bùi Nam Nhứ và Bùi Vũ Đường cùng giúp đỡ dọn đồ ăn lên bàn.
Bốn người chia làm hai bên rồi ngồi xuống.
Lâm Yên nhìn bàn đồ ăn đủ sắc đủ vị này lập tức nhỏ nước miếng: “Woa! Không ngờ tay nghề của ngài Bùi lại tốt như vậy!”
Bùi Vũ Đường: “…”
Bùi Nam Nhứ: “…”
Bùi Duật Thành gắp cho Lâm Yên một miếng sườn xào chua ngọt: “Nếm thử xem.”
Sườn này là sườn non thượng hạng, bề ngoài có màu nâu óng ánh, cực kì hấp dẫn.
“Ưm ưm… cảm ơn!” Lâm Yên lập tức gắp lấy nhét vào miệng.
Bùi Vũ Đường và Bùi Nam Nhứ đồng loạt nín thở, không tự chủ được mà nhìn Lâm Yên chằm chằm.
Lâm Yên cắn một miếng…
Chắc chắn là ngon lắm đây!
Kết quả, ngay một giây sau đó, khi đầu lưỡi của cô cảm nhận được hương vị của miếng sườn chua ngọt này thì cả người Lâm Yên cứng ngắc lại…
Cái cảm giác này… phải hình dung thế nào đây nhỉ?
Nó giống như có người cầm một cái gậy thật lớn đứng đằng sau đập một cái thật mạnh vào giữa đỉnh đầu!
Má ơi…
Cái… cái mùi vị cực phẩm này là cái mùi vị gì đây!
Lâm Yên thật sự không cách nào hình dung được…
Rõ ràng nhìn rất ngon… nhưng mà tại sao hương vị lại khó có thể hình dung đến vậy?
Lâm Yên không dám cử động quai hàm của mình, sức sát thương của mùi vị này quá lớn, cô có cảm giác chỉ cần cắn thêm một miếng nữa là cô sẽ thăng thiên luôn!
Vốn dĩ muốn tiết kiệm tiền cho nên cô mới nghĩ ăn ở nhà cũng được, kết quả đúng là không tốn tiền, thế nhưng tốn mạng!
Chỉ trong mấy giây ngắn ngủi mà Lâm Yên có cảm giác như đã trải qua một cơn động đất kèm theo một cơn sóng thần.
Từ đầu tới cuối đều nhờ hình tượng kiên cường bất khuất đã giúp cô miễn cưỡng kiên trì. Cho nên, vẻ ngoài của Lâm Yên lúc này coi như là khá bình tĩnh, không nhìn ra chỗ nào khác thường.
Bùi Vũ Đường nhìn cô chằm chằm, hỏi: “Chị dâu thấy ngon không?” Bạn đang đọc truyện tại WebTru yen Onlinez . com
Lâm Yên vừa cố gắng nhấm nuốt hương vị đáng sợ kia vừa u oán trừng mắt với Bùi Vũ Đường: “Cực! Kì! Ngon!”
Trời ạ, thảo nào Bùi Vũ Đường và Bùi Nam Nhứ vừa nghe Bùi Duật Thành nói muốn tự làm cơm thì có phản ứng kỳ quái như vậy!
Vì sao không ai nói thẳng cho cô biết chứ?
Bùi Duật Thành nghe thế lại gắp cho cô thêm một miếng cá rán sốt cay.
“À… cảm ơn, ngài cứ để tôi tự gắp…” Lâm Yên chỉ có thể vừa cố gắng giữ vững hình tượng kiên trì vừa nói cảm ơn.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!