Chương 189ĐỘNG CƠ CỦA BÀ ĐÂU?
Thấy thế, mấy gã thanh niên còn lại nhao nhao cầm gậy gộc vũ khí xông lên.
“Lên, đánh mạnh vào cho tao!” Tống Diệu Nam đỡ Tống Tử Nghĩa, hung hăng nói.
Kế tiếp đó, hơn mười gã thanh niên cầm gậy gộc đủ loại nhào lên xông về phía Lâm Yên.
Thấy vậy, trong mắt Lâm Yên chỉ ánh lên một tia sáng lạnh lẽo.
Rầm… rào rào…!
Tiếng động thật lớn vang lên.
Cùng lúc đó, hơn mười gã thanh niên đang cầm vũ khí lao về phía Lâm Yên hoàn toàn choáng váng, ai nấy đều nhìn chằm chằm Lâm Yên giống như đang nhìn một con quái vật.
Bọn họ vừa mới nhìn thấy cái gì?
Bọn họ bị hoa mắt đúng không?
Lâm Yên chỉ vung một quyền đấm thẳng vào tường vây phía sau lưng cô, vậy mà bức tường đó đã nứt ra rồi sụp xuống. Vị trí bị Lâm Yên đấm vào hóa thành bột mịn!
“Cút!” Lâm Yên đưa mắt nhìn lướt qua hơn mười gã thanh niên đang bàng hoàng rồi lạnh lùng nói.
Đám thanh niên sửng sốt quay sang nhìn nhau, vẻ mặt ai nấy cũng như đang nhìn thấy quỷ rồi vô thức bước lùi về phía sau.
“C…cô… cô gái này… là quái vật!” Một gã thanh niên run rẩy hô lên. Chỉ với một đấm đã đập nát cả một bức tường, nếu như cú đấm đó nện vào người gã thì có phải sẽ đánh chết gã luôn không? Lục phủ ngũ tạng và các đầu khớp xương cũng bị đập cho nát vụn!
Các đội viên của ZH1 và Bùi Vũ Đường cũng đều há hốc mồm nhìn Lâm Yên, mức độ chấn động của họ không hề thua kém đám người Tống Tử Nghĩa và Tống Diệu Nam. Đây là loại sức mạnh quỷ quái gì vậy?
Lúc này, vẻ mặt của Lâm Yên lại rất thờ ơ, cô chậm rãi đi về phía Tống Diệu Nam và Tống Tử Nghĩa.
“Cô… cô muốn làm gì… tôi cảnh cáo cô… cô… cô đừng có qua đây!!!”
Thấy Lâm Yên tiến lại gần, sắc mặt của hai anh em gã càng lúc càng trắng bệch, lẽ nào cô gái này sẽ đấm chết bọn họ!
“Mau mau mau… mau đánh chết cô ta đi!” Tống Tử Nghĩa hoảng loạn hét với một gã thanh niên.
Nhưng mà lúc này đâu còn ai nghe lời Tống Tử Nghĩa nữa. Cô gái này không đập chết bọn họ là bọn họ đã phải thắp nhanh tạ ơn trời rồi!
Tống Tử Nghĩa thấy đám tay chân không có phản ứng gì lại càng cuống: “Gọi cảnh sát! Đúng rồi! Mau gọi cảnh sát!”
Tống Tử Nghĩa vừa dứt lời không bao lâu thì Lâm Yên đã bước đến.
“Mày… tao cảnh cáo…”
Gã ta chỉ vào Lâm Yên, thế nhưng còn chưa kịp nói hết, Lâm Yên đã giáng cho gã thêm một cái tát.
Chát! – Một tiếng vang thật lớn.
Lại một lần nữa Tống Tử Nghĩa bị ăn bạt tai và cũng giống lần trước, thân thể to béo của gã xoay hai ba vòng trên không trung rồi mới rơi xuống mặt đất, lần này thì chết ngất hoàn toàn.
Ánh mắt của Lâm Yên chuyển sang người Tống Diệu Nam.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!