Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ái Phi Tuyệt Sắc Của Vương Gia Thần Bí

Quyển 1 – Chương 2

Đêm đã khuya, xung quanh yên tĩnh không tiếng động.

Xa xa truyền đến tiếng chuông từ lầu chuông cổ, một chậm hai nhanh, trong đêm yên tĩnh truyền đi rất xa.

Đã là canh ba .

Cùng với tiếng chuông kia, phó chủ quản Trương Xa Đức của điện Thái Hòa hơi ngẩng đầu nhìn về nữ tử đang đứng trong điện, đưa lưng về phía hắn – váy hồng nhạt đơn giản, đôi vai mảnh dẻ, thắt lưng bằng tơ trắng, mái tóc đen mềm mại buông xuống, như viên ngọc không tỳ vết, mặc dù chỉ là bóng đáng nhưng cũng đủ làm rung động lòng người.

Nghe được tiếng chuông, nữ tử chậm rãi quay lại, Trương Xa Đức cả kinh cúi đầu, vốn là không dám nhìn nhưng đã không kịp, dung nhan mỹ lệ kia đập vào mắt, chỉ một thoáng liền chỉ cảm thấy mất hồn, mặc dù đã tịnh thân, nhưng vẫn tránh không được cảm giác miệng lưỡi khô nóng.

Thật là một dung nhan khuynh đảo chúng sinh!

Dung nhan thanh lệ, đẹp như tiên nữ giáng trần làm cho người ta không dám nhìn gần. Hơn nữa đôi môi nhỏ bé hiện ra ý cười nhẹ nhàng, cả người toát ra khí chất thanh nhã, nụ cười dịu dàng nhưng lãnh đạm, nhưng nhìn chung tỏa ra khí chất thanh nhã cao quý, đôi mắt long lanh như nước nhất là khi cười, đúng là nói không nên lời, làm cho người ta hồn xiêu phách lạc.

Trương Xa Đức lập tức cuối đầu, âm thầm kêu khổ.

Nàng muốn tìm Hoàng Thượng, nhưng mà Hoàng Thượng cố ý tránh nàng, sáng sớm liền ngủ lại chỗ Vinh tần nương nương, còn dặn riêng không được quấy nhiễu. Chỉ để lại một nô tài như hắn, làm sao có thể ứng phó được vị quận chúa nổi tiếng thiên hạ này?

Người đời đều biết, Tịch Nhan quận chúa tuyệt mỹ, thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, nhưng mà lại có mấy người biết được, tính tình vị quận chúa này cũng là khó có thể nắm bắt được?

Quả nhiên, Hoa Tịch Nhan từng bước một đến gần hắn, khóe miệng như trước là ý cười nhẹ nhàng, khi mở miệng, thanh âm cũng dịu dàng :“Nếu Trương công công tìm không thấy Hoàng Thượng, vậy để chính ta tìm vậy.”

Trong phút chốc, Trương Xa Đức chỉ cảm thấy da đầu run lên, trên lưng bỗng dưng dâng lên cảm giác mát lạnh.

“Đi lấy nước…… Người đâu, nhanh đi lấy nước tới điện Thái Hòa……”

Chưa đến nửa nén hương, Trương Xa Đức trơ mắt nhìn điện Thái Hòa trước mắt mình bốc hỏa, rất nhanh lửa đã quét toàn bộ đại điện.

Trong đêm khuya, cung đình bỗng chốc trở nên hoảng loạn.

Tiếng la hoảng loạn vang vọng toàn bộ cung điện, Tịch Nhan lại dường như không có việc gì ngồi trong ngự hoa viên, đưa lưng về phía ngọn lửa lớn, một bên nhấm nháp trà bánh tinh xảo, một bên lẳng lặng chờ đợi.

Cho đến khi âm thanh “Hoàng Thượng giá lâm” truyền đến, Trương Xa Đức nhất thời rơi lê, khóe miệng Tịch Nhan bỗng tràn ra một chút ý cười động lòng người.

Bộ dạng Hoàng đế giống như vừa mới thức dậy, tức giận ngút trời, tóc mai có chút hỗn loạn. Sau khi cho mọi người lui ra, hắn nhìn về phía Tịch Nhan với ánh mắt vừa phẫn nộ, vừa bất đắc dĩ:“Tịch Nhan, ngươi lại hồ nháo gì nữa?”

“Hoa Quân Bảo, ngươi có thể hạ chỉ đưa ta đi hòa thân, ta lại không thể thiêu một tòa cung điện của ngươi sao?” Tịch Nhan vẫn giữ nguyên nụ cười, thuận tay đưa cho hắn một khối phù dung tô hương vị cực ngon.

Ngươi……” Hoàng đế trẻ tuổi nghe nàng mở miệng kêu thẳng nhũ danh của mình, trên mặt vừa tức giận lại vừa xấu hổ, rốt cục vẫn là lạnh lùng nói,“Đây là ý tứ Hoàng tổ mẫu, ngươi gả cũng phải gả, không muốn gả cũng phải gả.”

Tịch Nhan thu hồi điểm tâm, chậm rãi đưa vào trong miệng chính mình, cười lạnh một tiếng: “Không phải nói quân vô hí ngôn sao? Thánh chỉ đã hạ rồi, ta làm sao dám không lấy chồng? Bất quá ……”

Hoàng đế trong lòng chợt dâng lên dự cảm điềm xấu, ninh mi nói: “Bất quá cái gì?”

Tịch Nhan vỗ tay nhẹ nhẹ, đứng dậy mỉm cười nhìn hắn:“Không có gì, phù dung tô quả thật rất ngon, ta có thể mang đi không?”

“……”

Nửa canh giờ sau, cung của Vinh tần được hoàng đế sủng ái nhất truyền đến tiếng la kinh hoàng mọi người —

“Đi lấy nước, đi lấy nước……”

 

Ba tháng sau, quận chúa Hoa Tịch Nhan của Tây Việt quốc nổi danh khắp thiên lên đường đi hòa thân đến Bắc Mạc quốc hùng mạnh.

Đường xá xa xôi, thị vệ hộ tống tinh thần lên cao gấp trăm lần, ngược lại các cung nữ xuất giá đi cùng lại có sắc mặt rất khó coi.

Tịch Nhan ngồi một mình trong xe ngựa thanh lịch, xa hoa, buồn chán đùa nghịch ngón tay của mình.

Lên đường đã gần nửa tháng nhưng người nàng chờ vẫn chưa xuất hiện.

Đêm đó, rốt cục đoàn người chậm rãi bước trên lãnh thổ Bắc Mạc.

Tịch Nhan sớm nghe nói Bắc Mạc quốc thế lực cường thịnh, cũng không nghĩ đến nơi biên giời lại có thể nhìn thấy một khu vực phồn hoa thế này, nhịn không được có chút than thở trong lòng, trong lúc nhất thời lại hoài nghi ý đồ của Thái Hậu khi muốn nàng đến đây hòa thân.

Đến dịch quán, Tịch Nhan vừa mới chợp mắt, tỳ nữ cận thân liền vội vàng lui ra, mặc dù nàng ta đã theo hầu bên người Tịch Nhan nhiều năm, nhưng vẫn không khắc chế được cảm giác e sợ chủ nhân.

Đến nửa đêm, trong phòng đột nhiên có động tĩnh, dường như có tiếng vang từ bên cửa sổ truyền đến.

Tịch Nhan tỉnh ngủ xoay người ngồi dậy, vừa đưa tay thân xuống gối, ánh nến trong phòng lại đột nhiên sáng lên, lòng của nàng chợt buông lỏng xuống, vén màn lên, nhíu mày nhìn về phía thân ảnh quen thuộc đột nhiên xuất hiện trong phòng:

“Nam Cung Ngự, huynh rốt cục cũng chịu xuất hiện ?”

Nam tử một thân cẩm phục màu tím, bên hông đeo một khối mĩ ngọc, diện mạo hiên ngang, chiếc quạt trong tay hơi hơi giương lên, khóe miệng gợi lên ý cười tà mị tao nhã: “Như thế nào, sư muội sao nóng vội vậy?”

Tịch Nhan chậm rãi đứng dậy, mỉm cười nói: “Nói như vậy, mặc dù sư huynh đến trễ, Tịch Nhan cũng nhất định an tâm chờ đợi .”

Dứt lời, nàng đi đến bên cạnh bàn, châm chén trà đưa cho Nam Cung Ngự, nhưng ngay lúc Nam Cung Ngự vừa cười vừa đưa tay tiếp nhận, nàng lại bỗng dưng giương tay lên, chỉnh chén nước trà hắt lên khuôn mặt tuấn tú của Nam Cung Ngự.

Nam Cung Ngự ngẩn ra, lập tức lấy ra khăn tay lau nước trên mặt, nhìn về phía Tịch Nhan, cười nhưng không cười nói: “Như thế nào, thật sự tức giận ta sao? Muội nếu thật sự là không muốn gả, vậy sư huynh mang ngươi đi lưu lạc thiên nhai thế nào? Từ nay về sau trên giang hồ chẳng phải lại có thêm một đôi phu thê ân ái?”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!