Hoàng Phủ Thanh Vũ lạnh lùng lên tiếng kịp lúc ngăn lại bước chân của nàng: "Hôm nay chúng ta lên đường hồi phủ."
Tịch Nhan dừng bước hỏi: "Hôm nay?"
Hoàng Phủ Thanh Vũ ngẩng đầu lên mỉm cười: "Như thế nào, còn luyến tiếc sao?"
Tịch Nhan ngẩn ra, sau đó khẽ cười: "Mọi việc đều do Thất gia làm chủ."
Hắn tựa hồ đang tức giận.
Tịch Nhan ẩn ẩn sinh ra loại cảm giác này, nhưng thấy hắn vẻ mặt ôn nhuận chứa ý cười, lại không dám xác định. Huống hồ, hắn vì sao lại tức giận? Bởi vì mình cùng Tử Ngạn thân thiện hay sao? Nếu là như vậy, chuyện đó chẳng phải buồn cười lắm sao.
Tịch Nhan cười lắc đầu tự giễu, hít vào một hơi thật sâu.
Kết quả, ngày đó quả thực hạ sơn, Tịch Nhan ngay cả cùng Tử Ngạn nói lời từ biệt đều không kịp, giống như cực kỳ vội vàng trở về phủ.
Vừa mới đến cửa phủ, chợt thấy tổng quản Thôi Thiện Duyên trong phủ dường như đang muốn xuất môn, đi theo sau là một cái gã sai vặt, trong tay đang ôm một đống quà tặng. Vừa thấy Hoàng Phủ Thanh Vũ cùng Tịch Nhan, hắn vội vàng quỳ lạy:
"Tham kiến Thất gia, tham kiến Hoàng tử phi."
Hoàng Phủ Thanh Vũ chỉ thản nhiên nhìn hắn, hắn lấy ra thiếp mời, trả lời: "Thất gia, hôm nay là sinh thần của Tam Hoàng phi, phủ Tam gia đưa thiếp mời đến, nô tài dựa theo lệ thường chọn mấy thứ lễ vật đang muốn đưa đến phủ Tam gia."
Hoàng Phủ Thanh Vũ gật đầu, Tịch Nhan đột nhiên vươn tay ra, đoạt lấy thiếp mời, chăm chú xem xét: "Tam Hoàng phi......"
"Thế nào? Chẳng lẽ nàng muốn đi?" Hắn nhướng mày nhìn về phía nàng.
Tịch Nhan lúc này mới hiểu thì ra hắn căn bản là không muốn tham dự, bởi vậy liền đem thiếp mời trả lại cho Thôi Thiện Duyên, mỉm cười đối mặt với Hoàng Phủ Thanh Vũ: "Tùy Thất gia làm chủ."
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!