Chương 3242
Bách Lý Huyền chật vật bò dậy, khóe miệng rỉ máu, nét mặt nghiêm nghị chưa từng có.
Lão ta chưa bao giờ ngờ sẽ có ngày, một người từng là chủ của chi thứ ba thuộc gia tộc Cổ Võ họ Bách Lý như lão ta lại thua một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ của thế tục.
Nếu cảnh giới của Dương Chấn cao hơn lão ta thì cũng thôi, đằng này Dương Chấn lại thấp hơn lão ta một cảnh giới, quan trọng là Dương Chấn còn rất trẻ, mới 28 tuổi.
Với chiến tích này, cho dù là ở gia tộc Cổ Võ thì cũng đứng đầu đúng không?
“Dương Chấn!”
Bách Lý Huyền thấp giọng gọi tên Dương Chấn, càng muốn giết Dương Chấn hơn nữa.
Dương Chấn và Mã Siêu có quan hệ cực tốt, Bách Lý Thu Nguyệt – mẹ Mã Siêu lại bị giam lỏng ở gia tộc Bách Lý, như vậy sau này, một ngày nào đó, Dương Chấn và Mã Siêu sẽ đến gia tộc Bách Lý.
Bây giờ Dương Chấn mới đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ mà đã có sức chiến đấu ngang với Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nếu Dương Chấn đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, có phải anh sẽ áp đảo cả cao thủ Thiên Cảnh sơ kỳ không thế?
Đương nhiên, cho dù Dương Chấn có thực lực đánh với cao thủ Thiên Cảnh sơ kỳ một trận thật thì cũng không thể cứu người khỏi gia tộc Bách Lý, gia tộc Cổ Võ họ Bách Lý không chỉ có mỗi cao thủ Thiên Cảnh sơ kỳ đâu.
Nếu Dương Chấn đến gia tộc Bách Lý trước khi đạt tới Thiên Cảnh, tức là anh chán sống rồi.
Cho dù thế nào, với quan hệ giữa Dương Chấn và Mã Siêu, sớm muộn gì họ cũng sẽ đến gia tộc Bách Lý.
Trong thời gian ngắn, có lẽ họ sẽ không tới gia tộc Bách Lý, nhưng nếu ngày nào đó, cả Dương Chấn và Mã Siêu đều bước vào Thiên Cảnh thì sao?
Với thiên phú của Dương Chấn và Mã Siêu, có lẽ chỉ mất mấy năm để đột phá Thiên Cảnh.
Thiên phú của Mã Siêu và Dương Chấn còn chênh nhau rất nhiều, nếu Mã Siêu cũng bước vào Thiên Cảnh, có lẽ cảnh giới của Dương Chấn sẽ cao hơn, thậm chí có khả năng đạt tới Thiên Cảnh trung kỳ hoặc hậu kỳ.
Đến khi đó, hai cao thủ mạnh mẽ như thế cùng bước vào gia tộc Bách Lý thì sẽ gây ra hậu quả thế nào đây?
Bách Lý Huyền bỗng không dám nghĩ tiếp nữa.
Dương Chấn ngạo nghễ nhìn về phía Bách Lý Huyền, nói: “Nếu ông chỉ có chút thực lực ấy, tôi khuyên ông vẫn nên tự sát đi!”
Anh cũng không muốn kết thù với người của gia tộc Cổ Võ nhanh như thế, nhưng Bách Lý Huyền vừa sỉ nhục mẹ Mã Siêu là ả đê tiện, chỉ với câu này, Dương Chấn sẽ không bỏ qua cho Bách Lý Huyền.
Bách Lý Huyền thẹn quá hoá giận, nói với vẻ mặt dữ tợn: “Nhãi ranh đừng ngông cuồng quá! Việc đắc tội với gia tộc Bách Lý không mang lại lợi ích gì cho cậu đâu”.
Dương Chấn cười lạnh, không hề sợ sự đe dọa của Bách Lý Huyền, lạnh lùng nói: “Tôi từng giết cao thủ của gia tộc Bách Lý, cho dù bây giờ tôi đồng ý buông bỏ ân oán với gia tộc Bách Lý, gia tộc Bách Lý sẽ từ bỏ việc báo thù ư?”
Bách Lý Huyền lạnh lùng nói: “Nếu cậu chịu nhân nhượng, tôi có thể cam đoan với cậu, sau này, cao thủ của gia tộc Bách Lý sẽ không ra tay với cậu nữa”.
Dương Chấn nói: “Tôi nhân nhượng cũng được thôi, chỉ cần gia tộc Bách Lý đồng ý thả mẹ Mã Siêu ra, ân oán giữa chúng ta sẽ được xóa bỏ”.
“Láo xược!”