Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Một Lần Lầm Lỡ Với Trùm Hắc Đạo

Người đàn ông có đôi mắt đẹp nhìn khuôn mặt của cô, con ngươi đen kịt như vực thẳm không đáy, khiến người ta vừa nhìn liền bị mê muội và thu hút. Mà trên khuôn mặt anh chỉ có một từ để hình dung – lạnh.

“To gan.”

Người bên cạnh đột nhiên quát lớn: “Người phụ nữ điên này từ đâu tới? Còn không mau cút?”

“A…” Cô khẽ quyến rũ, hoàn toàn không để ý gì đến hắn ta. Hai tay ôm cứng cổ người đàn ông trước mặt, kiễng gót chân, mập mờ tới sát bên tai anh nhỏ giọng nói: “Kỹ thuật của chị đây rất tuyệt vời, em trai chỉ cần nằm ở trên giường không cần làm gì cả. Tôi cam đoan sẽ làm cậu cực khoái… thế nào? Hết hôm nay sẽ không còn thứ tiện nghi như vậy nữa đâu. Có muốn cùng chị chơi một hiệp không?”

Cơ thể Tử Thất Thất đã hoàn toàn dán trên người anh, dường như tầu hỏa nhập ma thầm nghĩ muốn đem hắn nắm trong lòng bàn tay.

Cô đã không còn đếm xỉa đến bất cứ cái gì. Không phải chỉ là một “tấm màng” sao? Cô từ bỏ…

Người đàn ông vô cùng lạnh nhạt, trong mắt không có một tia rung động, bạc môi hơi hơi mở ra:

“Không có hứng thú.”

Ba chữ lạnh lùng khiến cho Tử Thất Thất trong nháy mắt trở nên u ám.

“Thích…” Cô khinh thường buông cổ anh ra, tách ra khỏi thân thể anh, khôi phục lại bộ dạng say khướt lúc đầu, mất hứng nói: “Phụ nữ đưa tới tận miệng rồi mà cũng không dám ăn,anh …” Cô cố ý ngừng lại, ngón trỏ duỗi ra chỉ vào tim anh rồi viết lên đó từng chữ một: “Thực, không, phải, là, đàn ông.”

Trong nháy mắt, ưng mi của người đàn ông hơi tức khởi. Trên khuôn mặt lạnh như băng tăng thêm một biểu cảm – giận.

“Quên đi, tôi đi tìm người đàn ông thật sự. Bye bye em trai…” Cô vừa vẫy tay vừa lảo đảo băng qua đám người áo đen đằng sau anh để tìm kiếm mục tiêu kế tiếp.

Phương Lam đứng trước cửa phòng không nhị được thở dài.

Không tồi, hữu kinh vô thiểm.

“Giám đốc.” Bảo vệ vừa nãy lo lắng nhìn anh, nói: “Chúng ta nên nhanh chóng rời khỏi nơi này.”

“…”

Anh không nói gì, trầm mặc đứng tại chỗ suy nghĩ.

Mặc Tử Hàn anh tự cao tự đại sống suốt hai mươi ba năm qua, không có ai dám làm càn trước mặt anh, càng không có người phụ nữ nào dám nói anh không phải đàn ông. Người phụ nữ kia rõ ràng ăn phải gan hùm mật gấu mới dám xúc phạm đến anh.

Bỗng nhiên xoay người lại, anh đuổi theo cô.

Ôm lấy cô từ phía sau trực tiếp tới phòng VIP lầu hai.

“A”

Đột nhiên hai chân Tử Thất Thất rời mặt đất, kinh hãi nhìn khuôn mặt anh rồi đột nhiên cười nói: “Em trai, có hứng thú muốn cùng chị đây chơi rồi sao?”

“Hừ…” Mặc Tử Hàn hừ một tiếng cười nhạo cô, châm chọc nói: “Bổn thiếu gia thấy cô cố gắng khoe khoang bản thân như vậy cho nên mới từ bi bố thí cho cô một lần, cô phải cảm động đến rơi nước mắt mà nhận lấy… nhận lấy quà tặng tôi ban cho cô.”

 

“Thất Thất” Phương Lam kích động kêu to muốn ngăn cản. Thế nhưng đám người kia lại chặn đường.

“Cô gái, sợ là đêm nay cô phải ngủ lại bên phòng phía trên rồi. Chờ bạn của cô cùng với giám đốc xong chuyện, tôi tự nhiên sẽ thả cô ra.” Người kia nói xong liền cầm tay cô kéo vào gian phòng VIP.

“Ầm” một tiếng, người trước mặt cô trong nháy mắt đóng chặt cửa lại.

Phòng VIP

Mặc Tử Hàn đi tới chiếc giường rộng hai mét, hai tay chợt buông lỏng. Tử Thất Thất nhẹ nhàng rơi trên giường, anh thuận thế đè cô xuống.

“Đợi một chút” Tử Thất Thất vươn tay chắn trước ngực anh.

Khoảng cách của hai người lúc đó cực kỳ gần.

“Thế nào? Hối hận à?” Anh lạnh lùng hỏi.

“Đương nhiên không phải. Tôi chỉ là muốn nói…” Cô cười quyến rũ có chút sợ sệt.

Rõ ràng khi nãy rất tự nhiên quyến rũ anh, thế nhưng tại sao khi vừa đi qua cánh cửa kia, nằm trên chiếc giường lớn này cô lại cảm thấy căng thẳng.

“Cô muốn nói gì?” Anh truy hỏi.

“Tôi muốn nói… Tôi muốn ở trên.” Cô tìm một cái cớ nhưng lại làm bản thân lâm vào khốn cảnh hơn nữa.

Hai mắt sắc bén của Mặc Tử Hàn nhận thấy trong mắt cô có chút sợ sệt, khóe miệng chợt nhếch lên nụ cười có như không.

“Được. Vậy để cho cô ở trên.”

Hai tay anh chợt nắm vai cô bất thình lình xoay người. Hai người trong nháy mắt biến thành tư thế cưỡi ngựa, nữ ở trên nam ở dưới.

“Bắt đầu đi” Anh lạnh lùng ra lệnh.

Tử Thất Thất ngồi trên người anh, vốn tưởng rằng rượu có thể tăng thêm can đảm cũng không bởi vì tư thế xấu hổ này, ngược lại còn làm tỉnh ra nhiều hơn.

Hai tay khẽ run duỗi ra trước ngực anh, chầm chậm cởi đi bộ âu phục. Dưới lớp áo sơ mi là nước da màu đồng, đường nét khêu gợi, còn có cơ bụng sáu múi…

Vóc người hoàn mỹ giống như Apollo, không hiểu sao khiến tim cô đập nhanh gấp bội.

“Nhìn đủ chưa?”

Tử Thất Thất bỗng nhiên hoàn hồn trở lại, hai gò má bắt đầu nóng lên.

“Kỹ thuật cao siêu mà cô nói chỉ thế này thôi sao?” Anh hỏi mang ý giễu cợt.

“Đương nhiên không phải” Tử Thất Thất kiên quyết phủ nhận.

“Nếu vậy thì tiếp tục đi…”

Mặc Tử Hàn nằm dưới thân thể cô, ánh mắt sắc bén thu hết tất cả biểu tình của cô trong đáy mắt dường như muốn dò xét tâm tư của cô.

Tử Thất Thất căng thẳng hít sâu một hơi. Trước ngày lễ tình nhân ba ngày, cô đã bắt đầu tiến hành chuẩn bị mọi thứ vì ngày hôm nay. Cái gì mà AV, cái gì mà nhất cấp, nhị cấp, tam cấp, ngay cả tứ cấp cô cũng đã xem qua. Cho nên cô biết rõ kế tiếp phải làm gì.

Cố gắng nhắm hai mắt lại nhanh chóng dò xét phần thân bên dưới. Giai đoạn đầu là phải hôn môi thế nhưng không khí phía trước trụ lại thân thể, giương đôi mắt chống lại đôi mắt của anh.

Tim đập dồn dập lần thứ hai khiến cô phải đột nhiên dừng lại.

“Không chơi nữa” Cô đột nhiên đứng dậy, lớn tiếng nói: “Nhàm chán muốn chết, tôi không muốn chơi cùng anh nữa.”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!