Chương 155
Mạc Hân Hy cầm đũa lên và bắt đầu cặm cụi ăn. Lục Khải Vũ nhìn cô, cũng cầm đũa lên gắp một con ốc đinh, anh thấy mùi vị cũng tạm được.
Nhưng mà, ốc định ở trong bát của Mạc Hân Hy hình như trông ngon hơn.
Anh cầm đũa lên, rất tự nhiên gặp một con ốc từ trong bát của Mạc Hân Hy. “Tổng giám đốc Vũ, anh làm gì đây?” Mạc Hân Hy dùng đũa của mình chặn đũa của anh lại. “Anh thấy ốc trong bát của em ngon hơn, anh muốn ăn bát của em.” Lục Khải Vũ trơ mắt nhìn bát của cô.
Mạc Hân Hy kiên nhẫn giải thích: “Dạ dày của anh không tốt, không thể ăn cay.” Lục Khải Vũ đưa ra một đầu ngón tay, đáng thương nói: “Chỉ một con thôi, anh chỉ ăn một con thôi.”
Mạc Hân Hy không biết phải làm sao, không thể làm gì khác ngoài việc để cho anh nếm thứ một con ốc định trong bát của mình.
Sau khi Lục Khải Vũ ăn xong, gật đầu lia lịa: “Ngon ngon, vẫn là có thêm nhiều bột ớt ăn ngon hơn.” Vừa nói, anh lại định gắp một con khác trong bát của Mạc
Hân Hy. “Khụ khụ” Mạc Hân Hy ho nhẹ một tiếng,
Anh lập tức rụt tay về, cười cười: “Được rồi, anh đã nói rồi, không ăn nữa”
“Thế còn được.”
Trong suốt quá trình ăn, Lục Khải Vũ nhìn thấy cô thích ăn mộc nhĩ và nấm hương bên trong bèn gắp từ bát mình sang cho cô. “Anh không ăn sao?” Mạc Hân Hy khó hiểu, “Anh không thích ăn, em ăn đi.”