Chương 117
Anh để trần nửa thân trên, vóc dáng hoàn mỹ gần như lộ ra trước mặt Mạc Hân Hy, Mạc Hân Hy không chịu nổi mà nuốt nước bọt.
Không ngờ hot boy Lục của trường thế mà lại có tám múi, quản lý vóc dáng có thể so với tập gym được, đúng là khiến người ta ngưỡng mộ, ghen tị mà.
Mạc Hân Hy trông thấy anh còn muốn cởi đồ thì vội vàng lấy tay che mắt lại: “Chủ tịch Lục, anh, anh muốn làm gì?”
Lục Khải Vũ đi đến bên cạnh cô, anh không kiềm chế được mà cười nhạo: “Vợ à, em nghĩ đi đầu vậy? Trời nóng thể này, tôi bận rộn cả một ngày trời, khắp người toàn mồ hôi, tôi chỉ muốn đi tắm thôi mà.”
Nói xong anh cười một cái rồi đi vào phòng tắm.
Mạc Hân Hy nghĩ cô định nhân lúc anh tắm mà lén trốn ra ngoài, nhưng cửa phòng ngủ cho khách khoá rồi, vậy thì cô đến phòng Tư Nhã ngủ nhờ một đêm cũng được.
Nhưng cô vừa chạm tay vào tay nằm cửa thì giọng nói của Lục Khải Vũ ở phòng tắm vọng tới: “Vợ ơi, nếu như em dám đi tìm Tư Nhã và Mộc Lam, tôi ra ngoài sẽ đi bắt em về, nếu em không sợ làm kinh động đến cả nhà thì cứ việc di”
Мас Hy đang chuẩn bị mở cửa thì đột nhiên dừng lại, với tính cách của hot boy Lục của trường, không chừng anh ta sẽ làm như thế thật. Nhưng tối nay cô không muốn ngủ với anh trên một chiếc giường đâu? Dù có là chiếc giường lớn đủ cho người một mét tám ngủ.
Nghĩ đến đây, cô nhìn chiếc giường lớn của Lục Khải Vũ một cái, ngay tức khắc cô cảm thấy không ổn lắm.
Chiếc giường màu đỏ thẩm không ăn nhập gì với trang trí trong phòng hết, trông cực kỳ quê mùa, xấu xí.
Khóe miệng của cô run rẩy, cô không ngờ bên ngoài trông hot boy Lục của trường lạnh lùng, bên trong lại là một người có khát vọng mãnh liệt như thế. Ga giường màu đỏ thẫm, vỏ chăn, sao không treo hai cái đèn lồng lớn ở đầu giường luôn đi.
Lúc cô đang điên cuồng phỉ nhổ trong lòng thì đột nhiên có hơi thở nóng ấm phả vào bên tai cô: “Vợ ơi, em nhìn gì mà chăm chú vậy.”
Mạc Hân Hy bước lên phía trước vài bước kéo dài khoảng cách với anh: “Chủ tịch Lục, tôi không ngờ anh anh lại nhiệt tình như thể.” Cô chi vào chiếc giường lớn màu đỏ thẫm, cuối cùng cô cũng tìm được từ ngữ thích hợp.
Lục Khải Vũ ôm lấy cô từ phía sau, hôn lên đầu cô một cái: “Hôm nay là đêm động phòng hoa chúc của chúng ta mà thế nên mẹ bảo người giúp việc thay đó, nói là màu đỏ màu của niềm vui.”
Bộ ngực dày rộng mạnh mẽ của anh dán sát vào lưng của Mạc Hân Hy, thậm chí Mạc Hân Hy còn có thể cảm nhận được rõ ràng nhịp đập của anh.
Cô cảm thấy mình sắp không chống đỡ được rồi, Hot boy
Lục của trường là nam thần lạnh lùng, từ khi nào lại học được cách thả thính như thế vậy, thủ đoạn lại thành thục như vậy, cô không dám đảm bảo giây tiếp theo cô không giống như bảy năm trước, cô đau đầu quay người lại kéo dài khoảng cách với anh, dù sao thì lúc ăn cơm tối cô đã uống không ít rượu. “Ờ thì, Chủ tịch Lục, anh nghỉ ngơi trước đi, tôi đi tảm trước đã” Nghĩ một lúc lâu cuối cùng thì cô cũng tìm được một lý do sứt sẹo.
Lục Khải Vũ buông cô ra rồi cần nhẹ lên vành tại của cô: “Tôi đợi em, nhanh lên đấy nhé.”
Mạc Hân Hy lập tức cảm thấy khuôn mặt mình nóng bừng lên, trái tim đập rất nhanh, cô vội vàng đấy anh ra rồi chạy nhanh vào phòng tầm.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!