Tôi bị đánh đau nên vội đưa tay lên ôm lấy một bên mặt của mình, cảm giác đau rát ập đến khiến cho tôi cực kỳ khó chịu, càng uất ức hơn khi thấy Trang xử xự không một chút lý lẽ nào. Cũng vì uất ức mà ngèn ngẹo trong cổ họng không nói được nên lời.
“Trang…bạn …bạn!!!
Trang vẫn cứ thế, vẫn thái động hung hăng trợn mắt nhìn tôi tiếl lời
” Sao? Tao đánh mày như vậy còn nhẹ đó, nói cho mày biết cho dù là bạn bè thân thiết với tao cỡ nào đi chăng nữa thì nếu mày xuất hiện một ý nghĩ gì đó với anh Thịnh thì mày không yên ổn với tao đâu.
“Nhưng mà Trang à… bạn hiểu lầm tớ rồi… tớ….
” Mắt tao không có đuôi. Chính tao nhìn thấy rành rành mà mày còn chối được hả Huyền.
Trang nói như tát nước vào mặt tôi, gương mặt cô ấy thể hiện sự ghanh ghét tột độ…
Tôi đứng nhìn đối diện với cô ấy, trong lòng bất giác thở dài, không nghĩ ấn tượng ban đầu của tôi khi nhìn cô ấy lại sai lầm đến như thế…
Cũng không nghĩ vì một người con trai mà Trang vô lý đến độ chẳng coi ai ra gì…
“Trang em quá đáng lắm rồi đó?
Là tiếng của Thịnh cất lên cắt đi dòng suy nghĩ của tôi. Từ lúc nảy đến giờ, anh vẫn ngồi im đó, nghe và thấy tất thảy mọi hành động của bọn tôi, cuối cùng anh cũng lên tiếng…
Trang nghe anh nói,hàm ý không bênh vực cô ấy nên càng điên tiếc hơn cứ trừng mắt lên nhìn tôi như muốn giết cho tôi chết mới vừa lòng, nhưng khi quay lại đối mặt với Thịnh thì lại nước mắt lưng tròng khóc nức nở
” Em quá đáng cái gì chứ,anh xem anh và nó đang làm gì vậy anh Thịnh. Anh có xem em là?…
Trang đang định nói tiếp câu gì đấy thì Thịnh đã lớn tiếng cắt ngang
“Em và anh chưa là gì cả. Em nên hiểu lý lẽ một xíu đi Trang?
Chưa là gì cả? Mấy từ đó từ miệng anh thốt ra lập tức khiến cho tôi có chút bất ngờ, vì mấy hôm nay tôi cứ nghĩ anh và Trang đã có một mối quan hệ sâu xa nào rồi? Nên dù tôi có một chút gì đó rung động với anh,tôi vẫn không muốn mình phải bày tỏ hay làm gì cho anh chú ý cả, vì tôi không muốn phải mất đi tình bạn này với Trang,tôi từng nghĩ giữa một nơi phồn hoa và đầy phức tạp như thế này thì tìm được một tình bạn chân thành là rất khó, bỡi thế nên tôi rất trân trọng.Nhưng không ngờ hôm nay Trang lại có thái độ như thế, cô ấy vì một người con trai lại có thể thẳng thừng chửi tôi không thương tiếc,cũng không muốn tìm hiểu xem thực hư như thế nào,thật sự tôi thấy thất vọng về Trang vô cùng…
Trang đứng đó ngây người nhìn Thịnh, một giọt , hai giọt nước mắt rơi xuống và liên tục, còn Thịnh,anh nói xong, hình như khó xữ nên ngồi luôn xuống ghế,tôi thấy anh thở dài, bàn tay đặt trên bàn đang nắm chặt trong bất lực.
” Anh nói gì? Anh nói lại coi? Vậy tại sao khi ba mẹ em nói với anh ba mẹ em rất thích anh, muốn anh làm con rễ của ba mẹ thì anh chỉ cười mà không từ chối hả anh Thịnh?
Lần này tôi thấy Trang yếu đuối đến lạ, như một kẻ thua cuộc thảm hại,thua cuộc với chính bản thân mình vì từ đầu đến giờ là do cô ấy ảo tưởng, đôi mắt bi thương cùng cực nhìn về phía Thịnh như chờ đợi.
Còn Thịnh sau khi nghe chất vấn, anh liền nghiêm mặt đối diện với Trang một cách thẳng thừng nhất, giọng anh trầm ấm cất lên
“Anh không trả lời vì anh nể mặt ba mẹ em, không muốn ba mẹ em không vui. Không lẽ em bảo anh phải trả lời thẳng với hai bác thì em mới vừa lòng sao Trang? Em lớn rồi em cũng nên hiểu ba mẹ nói là một chuyện, còn quan trọng anh và em có tình cảm với nhau hay không là một chuyện. Không lẽ em nghĩa ba mẹ em muốn em lấy ai thì bắt buộc người đó cũng phải thích em sao Trang?
” Đúng gia đình em có tiền, có quyền, em nghĩ người nào làm con rễ của ba mẹ em đều là phước ba đời cả, nhiều người muốn mà còn không được. Anh đã được ba mẹ em đồng ý thì anh nên thấy rằng mình may mắn mới đúng chứ?
Trang vừa nói, vừa khóc ngẹn, nhưng trong lời nói lại mang vẻ tự tin và khinh người, đến chính tôi không nằm trong hoàn cảnh của Thịnh mà tôi còn nghe thật chối tai.
Thịnh nhìn Trang, lần này anh cười nhạt
“Anh chưa bao giờ nghĩ rằng mình tiếp xúc với gia đình em vì lợi ích cả, dù cho gia đình em có giàu có đến đâu đi chăng nữa. Anh rất quý em, như quý ở đây chỉ dừng lại ở mức tình bạn. Hi vọng em đủ lớn để hiểu.
” Anh…anh từ chối em là vì con Huyền có đúng không?
Trang vừa nói vừa đưa tay chỉ thẳng vào mặt tôi và tra hỏi, tôi cũng muốn nghe Thịnh sẽ trả lời như thế nào nhưng tôi có chút thất vọng là anh chỉ lắc đầu rồi bước đi thẳng, phía sau chỉ để lại câu nói rất nhẹ nhàng như lại thâm sâu cho Trang.
“Anh yêu ai em không có quyền tra hỏi hay quyết định gì cả, cũng đừng làm khó anh đến mức sau này khi gặp mặt anh phải né tránh em…
Thịnh bước đi ra ngoài, khuất khỏi tầm mắt, cũng là lúc cánh tay của Trang buông thỏng xuống. Tôi đứng đối diện với Trang lắc đầu chậm rãi lên tiếng
” Tớ từng nghĩ giữa nơi xa lạ bạn sẽ là một người bạn tốt, nhưng cách cư xữ hôm nay của bạn tớ thất vọng rất nhiều. Mọi việc hôm nay không như bạn nghĩ đâu, giữ Huyền và anh Thịnh không có gì mờ ám cả…Mình lớn rồi, trước khi nói gì đó nên suy nghĩ thật kỹ đi Trang à, nói rồi không rút lại được đâu.
Tôi nói xong liền bước đi thẳng ,bỏ lại Trang một mình đứng đó cô ấy muốn suy nghĩ gì thì tuỳ cô ấy, tôi không muốn liên quan nữa, với lại trời cũng đã tối,tôi phải về sớm ngày mai tôi còn có việc bận bên công ty…
….Mấy hôm sau đó,như thường lệ tôi vẫn quay cuồng với công việc, vẫn tiếp tục đến trường học như chẳng có chuyện gì sảy ra, trong lớp thì tất nhiên sẽ phải đối mặt với Trang, nhưng không phải đối mặt kiểu trực diện chỉ hai người một phòng như hôm trước có bài thực hành nữa mà là chỉ gặp mặt trong lớp nhưng lại ngồi khá xa nhau, do có xen nhiều bạn học ngồi cạnh…nên vì thế cũng không thấy khó xữ, vì việc học cũng nhiều nên Trang cũng đâu có thời gian mà đối chọi với tôi.
….Còn về Thịnh mấy hôm nay, từ lúc gặp nhau hôm gây với Trang thì tôi cũng chẳng gặp lại anh nữa,chỉ nghe mọi người trong trường bảo những học viên năm tư như bọn anh chuẩn bị ra trường rồi nên thời gian này sẽ khá là bận…
*************
3 tháng sau đó .
Tại công ty tôi đang làm việc AdamStore
Đang ngồi trong phòng làm việc, thì bên ngoài sếp Tùng Design Director (giám đốc thiết kế) người đứng đầu phòng thiết kế, có nhiệm vụ quản lý và giám sát nhân viên cũng như đưa ra những ý tưởng, bàn giao công việc thiết kế, chỉnh sửa và duyệt các thiết kế của nhân viên )đi vào, trên tay là một bảng hợp đồng mới.
Anh đứng đó, đưa bảng hợp đồng lên dỏng dạc thông báo với mọi người trong phòng, trong đó có cả tôi
“Mọi người ngưng tay và nghe anh thông báo nhé. Công ty vừa nhận được hợp đồng gia hạn lớn của công ty bên Nhật.số lượng trên 30.000.000 bộ đồng phục.Và họ yêu cầu trang phục đợt này phải có mẫu mã khác đợt hàng lần trước. Nhãn Hiệu, Tên Thương Mại Và Thiết Kế đều ở cả trong đây.Mọi người trong phòng chúng ta phối hợp với các thành viên tạo thành một nhóm để chỉnh sửa và phối hợp với thiết kế tạo ra một mẫu đồng phục cho phù hợp với yêu cầu của họ nhé.
Rồi sếp nhìn sang tôi. Sếp nói
” Sau khi đã thiết kế mẫu phù hợp,Huyền có nhiệm vụ làm rập và đưa xuống phân đoạn sản xuất nhé em.
Tôi nhìn sếp tự tin với kinh nghiệm của mình mấy tháng nay học được nên trả lời
“Vâng ạ…
Tiếp sau đó anh Tùng đưa bảng thiết kế cũ cho chúng tôi xem qua,rồi anh đi ra, nhưng vừa đến cửa anh chợt khựng lại, như nhớ ra chuyện gì đó liền quay vào, vỗ tay mấy phát cho bọn tôi chú ý. Anh nói
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!