“Đăng, em đăng...” Trong cổ họng Lăng Tử Yên gian nan mở miệng thỏa hiệp.
Lúc này Kỳ Minh Viễn mới hài lòng, liếm cánh môi cô, vẻ mặt gian kế thực hiện được, sau đó là tiếng loa rung trời, thấy cảnh sát giao thông sắp đi tới, Kỳ Minh Viễn vội vàng nhấn chân ga nghênh ngang mà đi.
Lăng Tử Yên nhìn cảnh sát giao thông đứng yên tại chỗ kia, xấu hổ tới mức cúi thấp đầu xuống, thật sự không còn mặt mũi gặp người khác.
Kỳ Minh Viễn liếc mắt phát hiện ra hành động mờ ám của cô, cười vô cùng bất đắc dĩ, nhanh chóng liếc di động trong tay cô, dùng ánh mắt cảnh cáo cô nhanh đăng lên.
Gương mặt Lăng Tử Yên đau khổ, ngồi thẳng người trên ghế, đeo tai nghe điện thoại lần nữa, quyết không để ý tới người đàn ông này.
Nhưng cô vẫn đăng bài lên Facebook, ấn phím đăng bài cũng không biết viết gì, nghĩ một lát, cuối cùng cô chọn biểu cảm song hỉ, ấn đăng lên.
Sau khi hoàn thành, Lăng Tử Yên cẩn thận liếc người đàn ông bên cạnh, từ trước tới nay anh là người có trách nhiệm, bởi vậy lúc lái xe rất chuyên chú, Lăng Tử Yên không tiện quấy rầy anh, ngồi một bên xem Facebook, tò mò mở nick anh xem, nhìn xem có bình luận nào chưa.
“Oa, người đàn ông này là ai thế, sao tôi lại theo dõi anh ta?” Trong mấy bình luận đứng đầu, có người hỏi ra nghi ngờ trong lòng.
Chuyện này hoàn toàn không thể trách người ta, ai bảo từ khi anh ba Kỳ tiếp quản công ty, bộ phận quan hệ xã hội lập nick này cho anh xong, căn bản không đăng gì nữa.
Hơn nửa đêm tối qua đột nhiên xác chết vùng dậy, lúc trước lập nick xong mọi người tự động theo dõi anh, vẫn luôn không có bài đăng nào đột nhiên đăng lên khiến dân mạng nghi ngờ, rốt cuộc người này là ai, vậy mà bọn họ lại theo dõi.
Lăng Tử Yên không nói gì nhìn avatar của Kỳ Minh Viễn, là dấu hiệu của tập đoàn Hải An, bởi vì tối qua sửa lại tên, cho nên nick của anh đã mất tích xanh. Trên thông tin cá nhân cũng không có giới thiệu, mọi người nhao nhao suy đoán thân phận của anh.
Bởi vậy hấp dẫn nhất là hơn nửa đêm Quan Tuấn Bắc thuộc bộ phận quan hệ xã hội của quốc tế Hải An xuất hiện, giới thiệu tổng giám đốc nhà bọn họ.
Tập đoàn Hải An: “Đây là tổng giám đốc của tập đoàn Hải An chúng ta, anh Kỳ Minh Viễn, nào nào nào, mỗi người lĩnh một phần thức ăn cho chó! Lĩnh xong hơn nửa đêm không ngủ được, còn là hình thức ngược chó!”
Lăng Tử Yên bật cười, bộ phận quan hệ xã hội của tập đoàn Hải An đúng là hài hước.
Theo Quan Tuấn Bắc bình luận, dân mạng khác biết được “Vivian cậu chủ Kỳ” này là nhân vật thần bí tiếp nhận vị trí tổng giám đốc của tập đoàn Hải An năm năm trước. Năm năm sau anh ra trận, lập tức làm mù mắt đám fan. Ha ha, sao anh có thể đẹp trai như thế, càng bi thương trái tim tan nát chính là, người đàn ông vừa đẹp trai lại có tiền như thế, vậy mà kết hôn rồi. Vợ còn xinh đẹp như vậy, chỉ nhìn sườn mặt thôi cũng biết là một cô gái xinh đẹp trắng nõn nà, rất xứng đôi.
Nhất là ánh mắt Kỳ Minh Viễn nhìn Lăng Tử Yên, tràn ngập cưng chiều, tràn đầy yêu thương, chỉ trong nháy mắt thiếu chút nữa bọn họ thành đề tài hot hôm nay.
Phía trước có đèn đỏ, Kỳ Minh Viễn đỗ xe lại xong, tự mình cầm lấy di động, động tác rất nhanh, trực tiếp sang nick cô tìm bài cô mới đăng. Anh chia sẻ bài đăng đó lên tường mình, nội dung chia sẻ chỉ có bốn từ: Vợ, hôn một cái! Bổ sung thêm hai icon “bé trai” và “bé gái”, đăng lên thành: Vợ, hôn một cái! (Phía sau là một đôi chú rể hôn cô dâu), ngược đám chó độc thân không muốn sống nữa.
Đèn đỏ ở đoạn này hơi lâu, khoảng chừng chín mươi giây, sau khi Kỳ Minh Viễn đăng xong để điện thoại sang một bên, khóe miệng hơi nhếch lên cười giảo hoạt với cô.
Lúc này Lăng Tử Yên không nghịch điện thoại nữa, mà dùng tai nghe nghe nhạc, cảm nhận được ánh mắt xấu xa của anh, cô khẩn trương hơn, ngồi thẳng người hỏi anh: “Anh lại làm chuyện xấu gì sao?”
“Hình như anh chỉ làm chuyện tốt!” Kỳ Minh Viễn xấu xa tới gần cô, lúc cô nhóc muốn chạy trốn anh chế trụ cằm cô, hôn lên một cái, có lẽ đèn xanh cũng sắp sáng, bởi vậy cũng không dây dưa nhiều lắm. Lúc buông cô ra, tâm trạng rất tốt nói với cô: “Em vào Facebook nhìn xem.”
Lăng Tử Yên thấy anh vui vẻ như vậy, lòng hiếu kỳ dâng cao, vội vàng lấy điện thoại ra đăng nhập, lúc này mới phát hiện trong bài đăng của mình xuất hiện +999 bình luận.
Rốt cuộc tên này làm gì thế? Lăng Tử Yên mở từng cái, chỉ thấy bạn bè trên mạng nói:
“Đám nhân viên quốc tế Hải An mau đến đây xem, đây là vợ của tổng giám đốc mọi người.”
“Tên Facebook là ‘cậu chủ Kỳ Vivian’, xem ra là vợ của anh Kỳ rồi.”
“Cô gái, đời trước cô cứu vớt vũ trụ à?”
Mà khiến Lăng Tử Yên dở khóc dở cười chính là, vậy mà Diệp Hạ Vũ cũng đăng một câu: “Tất cả thành viên của nhà họ Diệp bình luận chúc mừng, chúc anh ba Kỳ và vợ trăm năm hòa hợp, sớm sinh quý tử”. Một lát sau bình luận của anh ta được đẩy lên đầu.
Hai tay của Lăng Tử Yên run rẩy để điện thoại ra xa, không dám nhìn nữa. Trong lòng cũng ngầm cảm thấy may mắn mình không viết về cuộc sống cá nhân của mình trên Facebook, chỉ có một đoạn nhỏ tiểu thuyết ngôn tình cô viết.
May mà mình dùng zalo nói chuyện với Ngải Tịnh Kỳ và bạn thân cảnh sát kia, nếu không chỉ sợ sẽ để lộ bọn họ ra ánh sáng, đến lúc đó thật sự bị bạn bè trên mạng bàn tán đủ.
“Sợ cái gì? Bọn họ có thể ngăn cách internet ghen tị em sao?” Kỳ Minh Viễn nhìn bộ dạng sống sót sau tai nạn của cô, liền cảm thấy buồn cười, đáng sợ như thế sao?
“Sau này em không dám đăng trên Facebook nữa rồi!” Biểu cảm của Lăng Tử Yên oán trách nhìn anh: “Anh xem đi, bọn họ sẽ thấy hết đoạn ngắn em đăng lên, nói không chừng còn cho rằng chúng ta là nam nữ chính trong đoạn ngắn tiểu thuyết của em!”
Em vốn là nữ chính trong chuyện xưa đó, Kỳ Minh Viễn khó chịu nói một câu trong lòng, nhưng không mở miệng nói ra.
Sáng nay tỉnh dậy, anh không lập tức rời giường mà dùng di động lật xem đoạn ngắn cô viết, thậm chí còn tìm kiếm xem rốt cuộc tiểu thuyết của cô viết ở đâu. Vừa tìm liền tìm được blog của cô, blog tên là cậu chủ Kỳ Vivian, trong blog viết, đúng là những chuyện xưa cô nằm mơ mà cô nói tối qua.
Kỳ Minh Viễn đọc từng chữ, đọc rất nghiêm túc giống như hồi ức lại quá khứ.
Cảnh trong mơ của cô đứt quãng, bởi vậy ghi lại chỉ từng đoạn một, có người nhắn lại nói đọc không hiểu, nhưng anh nhìn là hiểu, những chuyện này đều là đoạn ngắn khi anh và Ái Vi ở bên nhau.
Trong lòng đối với cô càng đau lòng hơn, năm đó anh có lỗi với cô xong, rốt cuộc là cô đã trải qua chuyện gì?
“Bọn họ nghĩ như thế nào tùy bọn họ, chuyện xưa của chúng ta sau này, sẽ càng hạnh phúc mỹ mãn hơn!” Kỳ Minh Viễn vừa chuyên chú lái xe, vừa nghiêm túc nói với cô, giống như đang thề.
“Em tin tưởng anh!” Trong lòng cô ngọt ngào, nghiêng đầu nhìn anh, bộ dạng anh chuyên chú thật sự rất đẹp trai, sườn mặt đúng là hoàn mỹ.
Trên đường đi hai người trò chuyện đứt quãng, bốn mươi phút sau, hai người đến nhà họ Lăng.
Trước khi Lăng Tử Yên đến đã gọi điện thoại cho Lăng Sở Tiêu, bởi vậy chắc chắn ông ta sẽ ở nhà. Sau khi xuống xe, trực tiếp dùng chìa khóa mở cửa vào, nhưng không nghĩ rằng vừa mới mở cửa, thì thấy Lăng Tuyết Lan to bụng ngồi trong phòng khách.