Tìm được Phương Ái Vi rồi!
Tin tức này làm cho trái tim Kỳ Minh Viễn căng thẳng, đã qua nhiều năm như vậy, anh từng nghĩ rằng sẽ chẳng có ngày có thể được gặp lại cô ấy lần nữa.
Cô lại xuất hiện vào lúc anh không hy vọng nhất, bị anh tìm được rồi!
Đây không phải là ông trời trêu ngươi ư?
Kỳ Minh Viễn dùng một phút mới ổn định lại được tâm trạng của mình, mở miệng hỏi thăm tình hình từ phía Ngạn Bắc: "Cô ấy đang ở đâu?"
"Trước mắt đang ở tại khu chung cư Hoa Cảnh, cô ấy đã nhân được thông báo trở thành lễ tân khách sạn An Bình. Tôi sắp xếp cho anh gặp cô ấy hay là?" Ngạn Bắc hỏi Kỳ Minh Viễn anh quyết định làm như thế nào.
"Không cần sắp xếp!" Kỳ Minh Viễn nói xong cúp điện thoại, đứng bên cửa sổ nhìn dòng xe cộ như nước phía dưới, do dự mãi cuối cùng vẫn không có tâm trạng tiếp tục cuộc họp, liền nói với lãnh đạo cấp cao trong phòng họp, "Tôi phải rời khỏi đây một chút, mọi người thảo luận với các lãnh đạo cấp cao phía bên nước ngoài, Thư ký Chương, ở lại đây dự hết cuộc họp, những gì nên chỉnh sửa lại thì chỉnh cho tôi, buổi tối gửi vào email của tôi!"
Dứt lời, liền trực tiếp rời phòng họp, nhìn về hướng phòng làm việc của mình một chút, Lăng Tử Yên ở ngay bên trong, nhưng anh cũng không đến đó, quyết đoán xoay người đi về phía thang máy.
Khu chung cư Hoa Cảnh ở Đông Thành là một khu chung cư rất bình thường, vị trí cũng bình thường, hoàn cảnh bình thường, người ở đây đều là những công dân bình thường của thành phố, vậy nên khi chiếc xe thể thao của Kỳ Minh Viễn dừng ở ngay cổng khu chung cư, bảo vệ ở cửa quên luôn cả việc ngăn anh lại, cứ thế để anh lái xe vào trong.
Kỳ Minh Viễn cũng không chú ý chi tiết này, anh chỉ gấp gáp muốn tìm được tầng mà Phương Ái Vi ở, sau khi tìm được, trực tiếp đi thẳng lên lầu.
Lúc này Vivi đã video call với Lăng Tử Yên xong, bởi vì thời gian Kỳ Minh Viễn tan tầm đã đến, Lăng Tử Yên rất tự giác ngồi ở phòng làm việc chờ Kỳ Minh Viễn, mà Vivi chỉ có thể ở trong phòng của mình lướt web, tự nhiên cũng sẽ lên Facebook, đọc những câu chuyện cổ thú vị, nhấp vào xem một chút, xem được mấy chương càng xem càng thích, không nhịn được liền đăng kí Facebook, follow tác giả, lúc này mới phát hiện vị tác giả này có tên Facebook rất thú vị, tên là "Vivian của cậu Kỳ" tên nghe rất giống với tên tiếng Anh của cô.
Vivi không có việc gì làm liền xem các Facebook liên quan đến vị "Vivian của cậu Kỳ" này, rất nhanh đã tìm thấy Facebook "cậu Kỳ nhà Vivian".
Vivi nhanh chóng tìm được trong Facebook của "cậu Kỳ nhà Vivian!" nhìn thấy một tấm ảnh chụp. "Anh tìm..." Vivi mở hờ cửa, nhưng vẫn không mở chốt cửa an toàn, đứng ở phòng trong nhìn về phía người ngoài cửa, muốn hỏi anh tìm ai, lời ra đến miệng nhưng sau khi nhìn thấy khuôn mặt anh, cuối cùng vẫn chẳng thế thốt lên thêm được từ nào.
"Tôi tìm Phương Ái Vi." Kỳ Minh Viễn đứng ở ngoài cửa, nhìn chằm chằm vào Vivi ở trong phòng, đúng là khuôn mặt này, giống Lăng Tử Yên như đúc, chỉ là trên mặt có những vết sẹo nhỏ, Kỳ Minh Viễn không khỏi nhíu nhíu mày.
"Kỳ Minh Viễn." Vivi nhìn thấy anh, không biết mình nên đóng hay mở cửa, vẫn là mở cửa cho anh vào.
"Là tôi!" Kỳ Minh Viễn nhìn chăm chăm vào khuôn mặt Vivi, không rời đi, cũng không hỏi mình có thể vào nhà ngồi hay không.
Vivi càng không biết mình nên nói điều gì, chỉ là nhìn thấy người ngoài cửa, hai người ai cũng không mở miệng, thời gian cứ thế chậm rãi trôi qua.
"Có... Có việc gì sao?" Một lúc lâu sau, Vivi mới lên tiếng, phá vỡ sự im lặng giữa hai người..
"Mở cửa!" Kỳ Minh Viễn chỉ nói hai chữ, anh cảm thấy nhìn cô từ khe cửa thế này không ổn chút nào, tuy rằng an khoảng cách của chốt an toàn không nhỏ, nhưng anh muốn nhìn rõ cô, muốn hỏi cô một chút, mấy năm nay đã đi những đâu, cuộc sống thế nào? Vì sao chưa từng nghĩ đến việc đi tìm anh.
Anh không tin, anh đã lên bìa tạp chí bán chạy nhất ở nước ngoài rất nhiều lần, lẽ nào cô chưa từng thấy qua dù chỉ một lần.
Vivi từ từ vươn tay về chốt an toàn, cô có thể cảm giác được ngón tay mình đang run rẩy, nhưng cô vẫn ngoan ngoãn nghe lời, mở cửa ra.