Lăng Tử Yên nhanh chóng rửa mặt xong xuống lầu, Kỳ Minh Viễn còn chưa ăn sáng, mà ngồi ở bên bàn ăn đợi cô. Nhìn thấy cô đi xuống, anh hơi nhếch miệng lên, làm như chưa từng có chuyện gì xảy ra, cười đứng dậy, vô cùng thân sĩ kéo ghế cho cô, ý bảo cô ngồi xuống!
“Cảm ơn!” Lăng Tử Yên ngồi xuống, ngẩng đầu nói lời cảm ơn với anh!
“Anh cũng cần phải cảm ơn em đã làm bữa sáng cho anh nữa!” Anh cười, động tác cưng chiều vươn tay véo nhẹ mũi cô, cất bước đi tới vị trí đối diện cô ngồi xuống!
Mới vừa đánh răng xong, Lăng Tử Yên đang rất đói, đối với bữa sáng mỹ vị càng không nhịn được nuốt nước bọt!
“Ăn đi!” Kỳ Minh Viễn cắt một miếng thịt hun khói trong đĩa của mình, dùng nĩa đưa tới bên môi cô!
“Tôi cũng có mà!” Lăng Tử Yên rất đói, nhưng vẫn xấu hổ ăn như vậy!
“Ăn!” Giọng điệu của anh không cho phản kháng!
Lăng Tử Yên biết rõ anh quyết định làm chuyện gì, tuyệt đối sẽ không cho phép người khác từ chối, đành phải há to miệng ăn thịt hun khói anh đưa tới!
Thịt hun khói dầu mà không ngấy, rất thơm, khiến Lăng Tử Yên vô cùng đói bụng rất thỏa mãn.
Nhìn bộ dạng thỏa mãn của cô, Kỳ Minh Viễn lại cắt một miếng cho cô, Lăng Tử Yên đành phải tiếp tục há miệng ăn, sau khi ăn xong vội vàng nói với anh: “Tôi cũng có mà, anh không cần đút cho tôi đâu!”
Kỳ Minh Viễn gật đầu, cắt một miếng thịt hun khói ăn!
Lăng Tử Yên thấy thế lúc này mới yên tâm, bắt đầu ăn bữa sáng!
Ăn bữa sáng xong hai người đi làm, Lăng Tử Yên vốn có một chiếc xe Chevrolet, nhưng ở nhà họ Lăng. Bởi vì quan hệ với Lăng Tuyết Lan, Lăng Tử Yên không muốn về nhà họ Lăng, đành phải để Kỳ Minh Viễn đưa cô đi làm.
“Sao hôm nay không vui vậy? Lo lắng chuyện ngày hôm qua à?” Kỳ Minh Viễn theo cô lên xe thì phát hiện cô không thích hợp lắm.
“Ừm, nhà họ Chung có cổ phần ở trường tiểu học Thành Công, tôi muốn từ chức nhưng luyến tiếc tụi nhỏ, bây giờ không biết nên làm thế nào?”
Lăng Tử Yên rất buồn rầu, tiếp tục ở lại Thành Công dạy học, Chung Khải Trạch sẽ tiếp tục dây dưa cô, còn có Lăng Tuyết Lan cũng là giáo viên trong trường, sau này cô ta nghỉ sinh trở về, vẫn sẽ thành đồng nghiệp của cô. Hoàn cảnh công việc như vậy, cô thật sự không muốn ở lại.
Nhưng Lăng Tử Yên rất thích những đứa bé trong lớp mình, bảo cô rời đi, cô vẫn không nỡ.
“Em đi dạy trước đi, anh sẽ nghĩ biện pháp cho em!” Thật ra Kỳ Minh Viễn vừa nghe cô tố khổ, đã nghĩ ra biện pháp rồi!
Cô không nỡ học sinh trường tiểu học Thành Công, nhưng không muốn làm việc trong hoàn cảnh như thế, biện pháp duy nhất là thay đổi hoàn cảnh của cô rồi!
Mà thay đổi hoàn cảnh làm việc của cô chỉ có một biện pháp chính là, đá nhà họ Chung ra khỏi hội đồng quản trị của trường tiểu học Thành Công, diệt trừ những người có ý kiến với cô, làm chân chó cho nhà họ Chung và Lăng Tuyết Lan!
“Tôi sẽ cẩn thận suy xét cân nhắc chuyện từ chức.” Lăng Tử Yên gật đầu, nhìn cảnh ở ven đường.
Hương Lan Uyển cách trường tiểu học Thành Công không xa, bây giờ Kỳ Minh Viễn không nghe lời cô để cô ở ven đường, mà đưa cô đến cửa trường học.
Trải qua chuyện ngày hôm qua, Lăng Tử Yên không kiêng dè gì nữa, thoải mái ra khỏi xe của anh, nói tạm biệt với anh xong, lúc này mới xoay người đi vào trường tiểu học Thành Công!
Kỳ Minh Viễn tạm biệt với cô xong thì không lập tức rời đi, mà ngồi trên ghế lái nhìn cô bước từng bước vào trường học, mãi đến khi không thấy bóng dáng màu lam, lúc này mới lấy điện thoại ra gọi cho Hàn Thiệu Huy.
Hàn Thiệu Huy nhanh chóng nghe máy, mấy chữ đơn giản truyền từ trong ống nghe ra: “Anh Kỳ, tôi nghe!”
Bên trong xe, Kỳ Minh Viễn vừa lái xe vừa dùng bluetooth truyền đạt mệnh lệnh cho Hàn Thiệu Huy: “Trường tiểu học Thành Công ở Đông Thành, cậu đi nói về dự án thu mua, nhà họ Chung... Thôi, triệu tập tất cả cổ đông của bọn họ, tôi muốn mua cả trường tiểu học Thành Công!”
Đá nhà họ Chung rời khỏi hội đồng quản trị của trường tiểu học Thành Công, anh vẫn cảm thấy lo lắng, cho nên mua luôn cả trường tiểu học Thành Công, cô mới có thể tung hoành ở trường học!
“Dạ, tôi sẽ đi làm ngay!” Giọng nói của Hàn Thiệu Huy ngắn gọn lão luyện.
“Đi đi!” Kỳ Minh Viễn kết thúc cuộc trò chuyện, chuyên tâm lái xe.
Trong trường tiểu học Thành Công, Lăng Tử Yên chịu đựng chỉ trỏ của một số giáo viên, trở lại văn phòng mình. Sau khi đóng cửa lại, cô thở phào nhẹ nhõm một hơi. ngôn tình hay
“Những chuyện này, đều tại ngày hôm qua Lăng Tuyết Lan gây sự.” Lăng Tử Yên ảo não lẩm bẩm, kéo ghế dựa ra ngồi xuống trước bàn làm việc. Tiết hôm nay giống như hôm qua, tiết một Lăng Tử Yên không có lớp, tiết hai đến tiết bốn đều có lớp, nhưng mà buổi chiều không có tiết dạy, dạy xong buổi sáng là được.
Bây giờ cách tiết hai còn một thời gian, Lăng Tử Yên mở máy tính soạn đơn từ chức.
Cô bận rộn liền quên đi phiền não ở bên ngoài, lúc đơn từ chức sửa đi sửa lại xong, tiết hai đã bắt đầu, Lăng Tử Yên chuẩn bị xong sách giáo khoa cùng với tài liệu khác, đợi tới thời gian thì đi ra cửa lên lớp.
Khi đi học, thời gian trôi qua rất nhanh, kết thúc tiết dạy buổi sáng, Lăng Tử Yên trở về văn phòng cất sách giáo khoa rồi đi đến cổng trường.
Bởi vì là giữa trưa, học sinh đều không về nhà, bởi vậy ở cửa trường học không có mấy người. Lăng Tử Yên xách túi đi từ trong cửa trường ra, lúc này còn chưa biết đi đâu, thì đột nhiên có chiếc xe vội vàng đỗ ngay trước người cô.
Lăng Tử Yên nhíu mày nhìn, khi thấy hai người phụ nữ một già một trẻ đi ra, Lăng Tử Yên nhíu chặt mày hơn. Bởi vì người già đúng là Lữ Tú Anh, mà người trẻ tuổi, đúng là Lăng Tuyết Lan hôm qua tới trường quậy một trận!
Nhìn thấy hai người này, Lăng Tử Yên trực tiếp xoay người muốn đi đường khác.
Nhưng Lữ Tú Anh và Lăng Tuyết Lan cố ý tới tìm cô, bọn họ căn bản không cho Lăng Tử Yên cơ hội chạy trốn, Lữ Tú Anh trực tiếp xông tới bên cạnh Lăng Tử Yên, kéo lấy tay cô, giơ tay tới trước tát một cái, lại chỉ Lăng Tử Yên mắng to:
“Lăng Tử Yên, cô làm vợ người ta như vậy à? Rõ ràng là vợ trên pháp luật của Khải Trạch, nhưng cả đêm không về ngủ, ngủ cũng không để Khải Trạch ngủ với cô, cô nghĩ cô là ai chứ? Liệt nữ trinh tiết sao? Làm kỹ nữ còn lập đền thờ? Nếu tiện nghi cho người đàn ông khác, sao thấy chồng mình cô không cần nữa...”
Lời nói của Lữ Tú Anh thật sự rất khó nghe, nơi này lại là trường học, Lăng Tử Yên không muốn nghe bà ta phun ra những lời ô uế, lập tức cắt ngang lời bà ta: “Dì Lữ, thứ nhất tôi mong dì biết rõ, tôi và Chung Khải Trạch đã ly hôn, tôi không phải là vợ của anh ta. Thứ hai, là Chung Khải Trạch có lỗi với tôi, không phải tôi có lỗi với anh ta. Thứ ba, nơi này là trường học, mong dì chú ý lựa lời!”
“Lựa lời cái gì? Cho dù tôi mắng to cô là gái điếm tiện nhân, thân phận nhà giàu có của nhà họ Chung chúng tôi vẫn còn đó, cô giả bộ thanh cao, cũng chỉ là con gái riêng của nhà giàu mới nổi, nhà giàu mới nổi hiểu không? Con gái riêng hiểu không? Người thấy cành cao là muốn bám vào như cô, giống y như người mẹ thích làm kẻ thứ ba của cô!” Lữ Tú Anh nói xong còn trợn mắt với Lăng Tử Yên, trong mắt không có gợn sóng.
“Chị, cầu xin chị đừng nói chuyện với dì Lữ như thế, những lời nói của dì ấy thật sự hơi quá đáng, nhưng chuyện chị làm cũng rất quá đáng, em biết đều là em chọc chị mất hứng, chị mới có thể như vậy, đều là em không tốt!”
Lăng Tuyết Lan ở bên cạnh giả vờ khuyên nhủ hai người, nhưng những chữ cô ta nói ra, đều là đang châm ngòi ly gián.
Nhìn bộ dạng giả vờ kia của cô ta, Lăng Tử Yên tức tới mức rất muốn đi qua tát cô ta một cái, tiêu diệt mặt nạ dối trá điềm đạm đáng yêu của cô ta!