“Chị ơi, chị đến rồi, đây là anh rể đúng không?”
Lăng Hồng Hy đi đến bên cạnh Lăng Tử Yên, vô cùng thân mật gọi Lăng Tử Yên là chị, lại giơ tay về phía Kỳ Minh Viễn: “Chào anh rể, em là Hồng Hy.”
Lăng Hồng Hy là người con trai sau này Vệ Tư Dung sinh cho Lăng Sở Tiêu, năm nay mười tám tuổi, từ sau khi có con trai, bên ngoài ngoại trừ mẹ của Lăng Tử Yên, còn có người phụ nữ khác nữa.
Kỳ Minh Viễn biết rất rõ về tài liệu của Lăng Hồng Hy, cậu ta, Vệ Tư Dung và Lăng Tuyết Lan đều giống nhau, không thích Lăng Tử Yên. Hôm nay lại đột nhiên nhiệt tình đến tìm bọn họ như vậy, Kỳ Minh Viễn không tin cậu ta không có mục đích khác.
“Chào cậu.” Nghi ngờ vẫn là nghi ngờ, nhưng Kỳ Minh Viễn vẫn lịch sự bắt tay cậu ta.
“Chị ơi, bà nội rất nhớ chị, vẫn luôn hỏi chị đã đến chưa. Đi thôi, bây giờ em dẫn chị đi gặp bà nội.” Lăng Hồng Hy nói xong thì quay người đi về một hướng.
“Dù sao em cũng không muốn ngẩn ra ở đây, chúng ta đi thăm bà nội đi.” Lăng Tử Yên ngẩng đầu nói với Kỳ Minh Viễn.
Kỳ Minh Viễn cũng không có hứng thú với khách mời nhà họ Chung và nhà họ Lăng mời tới. Không phải là người cùng một tầng lớn, nói chuyện cũng không hứng thú, còn không bằng cũng cô đi thăm bà nội, nên gật đầu, nắm lấy tay cô, đi về phía Lăng Hồng Hy.
“Loảng xoảng.”
Ngay khi Kỳ Minh Viễn quyết định đi thăm Dương Thu Huệ với Lăng Tử Yên, thì đồng thời ở trong góc cách đó không xa, đột nhiên truyền đến âm thanh bát đĩa vỡ, đồng thời có một giọng chửi mắng: “Đồ đê tiện không biết xấu hổ này, chủ động ôm ông đây, còn giả vờ là một người phụ nữ thuần khiết, không phải chỉ là một trợ lý đặc biệt của CEO thôi sao? Còn không bằng làm công cho người ta, có tư cách gì ở trước mặt ông đây giả bộ thánh khiết như vậy chứ? Hôm nay ông đây không dạy dỗ mày, mày sẽ không biết mình đáng giá thế nào.”
“Là Lạc Thanh Nhã.” Lăng Tử Yên nhìn thoáng qua cũng nhận ra cô gái mặc đồ màu vàng va vào bàn ăn rơi xuống đấy chính là Lạc Thanh Nhã.
Nhưng Lạc Thanh Nhã không có quan hệ gì với nhà họ Chung và nhà họ Lăng, cô ta đến đây làm gì?
Đến rồi cũng thôi đi, sao còn lại gần loại đàn ông như vậy?
“Anh qua đấy xem một chút, em và Lăng Hồng Hy đi thăm bà nội trước đi, đợi lát nữa anh đi tìm em.”. ngôn tình hài
Đợi chút, lúc này Lăng Tử Yên mới nhìn xung quanh, quả nhiên, bố cục của phòng này, giống hệt phòng cô dâu.
Nhìn thấy Lăng Tuyết Lan ở đây, cô theo bản năng cảm thấy có dự cảm không tốt, cô không muốn ở một mình với Lăng Tuyết Lan.
Không biết người phụ nữ này lại muốn diễn trò gì nữa.
Cô không muốn bị cô ta hãm hại nữa.
Nhưng khi Lăng Tử Yên đi đến cửa, muốn mở cửa ra, mới phát hiện cửa không mở ra được, cô đập mạnh cửa, hét với Lăng Hồng Hy đang đứng bên ngoài: “Mở cửa, Lăng Hồng Hy, cậu mở cửa ra cho tôi, cậu muốn làm cái gì?”
“Không cần gọi nữa, cách âm của phòng này rất tốt, Hồng Hy ở bên ngoài chắc không nghe thấy đâu, cho dù nó có nghe thấy thì cũng sẽ không mở cửa đâu.” Lăng Tuyết Lan cười đi đến, biểu cảm trên mặt vô cùng kiêu ngạo.
“Lăng Tuyết Lan, cô lại muốn làm cái gì?” Lăng Tử Yên căng thẳng dựa sát lên cửa, vẻ mặt cảnh giác nhìn Lăng Tuyết Lan.
“Chị à, chị sợ cái gì chứ, tôi là một người đang mang thai, tôi có thể làm gì chị chứ?”
Khóe miệng Lăng Tuyết Lan đắc ý nhếch lên, vô cùng kiêu ngạo, quay đầu trừng Dương Thu Huệ chỉ biết cười ngốc: “Hay chị cảm thấy, bà nội sẽ làm gì chị?”
“Bà nội sẽ không đâu.” Lăng Tử Yên không muốn nghe Lăng Tuyết Lan nói linh tinh về bà nội mình.
Bà nội ở nhà họ Lăng là người duy nhất thật lòng đối tốt với cô, bất kỳ người nào cũng không được nói linh tinh về bà nội của cô.