Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

18.7.......DM

[9]

Nhấc lên nhìn thì thấy đó là một số máy lạ, vì vậy tôi ấn từ chối.

Nhưng mà bên kia rõ ràng là không muốn để tôi yên, gọi hết cuộc này đến cuộc khác, là Chu Cẩn.

Từ sau khi xuất viện, hắn ta bắt đầu quấy rối tôi, tôi block tất cả các phương thức liên lạc của hắn, hắn lại tìm số máy khác gọi qua.

Tôi cáu kỉnh tắt máy, Trình Vọng vén mái tóc lòa xòa của tôi ra sau tai, quan tâm hỏi: “Sao vậy? Ai gọi thế?”

“Bên bán hàng đa cấp.” Tôi bịa ra một lý do, tôi không muốn Trình Vọng nhúng tay vào việc của Chu Cẩn. Anh ấy sắp thi đấu rồi, tôi sợ anh ấy hấp tấp đi tìm Chu Cẩn.

“Cũng không còn sớm nữa, em về trước đây, ngày mai cố gắng thi đấu nhé.” Vừa nói tôi vừa xoa mặt anh, cầm lấy túi rời đi.

Đậu xe xong, vừa xoay chìa khóa vừa ngâm nga hát đi lên lầu. Đèn ngoài hành lang bị hỏng, bên dịch vụ sửa chữa vẫn chưa đưa người tới sửa, trong màn đêm đen kịt bỗng một cái gì đó nhảy ra, dọa tôi giật cả mình.

Tôi vỗ nhẹ vào ngực, dùng đèn pin chiếu sáng phía trước, nhận ra chỉ là một con mèo thì thở phào nhẹ nhõm.

Không biết là có chuyện gì, nhưng gần đây tôi luôn bồn chồn và nhạy cảm quá mức, có thể là do Chu Cẩn dọa dẫm quấy rối nên khiến tôi căng thẳng suy nhược thần kinh.

Nhanh chân đi lên lầu, vừa đến cửa lấy chìa khóa ra mở cửa, vừa mở ra tôi chưa kịp bước chân vào thì có một người mạnh mẽ nhào ra từ sau lưng tôi, bịt miệng và lôi tôi vào trong nhà.

Trong căn phòng tối om không bật đèn, tôi liều mạng giãy giụa, nhưng đối thủ to gấp đôi tôi, tôi chống cự vô ích, muốn kêu cứu chỉ có thể kêu lên một tiếng “Ô ô”.

Mùi thuốc khử trùng trên tay liền khiến tôi đoán ra được đó là ai.

“Sao lại không nhận điện thoại của anh?” Chu Cẩn đè tôi lên lên sofa, cặp kính trên mũi anh ta dưới ánh trăng từ cửa sổ chiếu vào sáng lên lạnh lẽo, khiến tôi khiếp đảm.

“Chúc Chúc, em không ngoan, anh gọi cho em biết bao nhiêu cuộc, vì sao em không chịu bắt máy? Tại sao trái tim em lại tàn nhẫn như vậy?”

“Chúng ta yêu đương được nửa năm rồi, anh đối xử tốt với em như vậy, dạy em biết bao thứ, kết cục em đối xử với anh như thế này hả! Anh đã vì em mà đã hủy hôn!” Hắn ta điên cuồng gầm lên, giật tóc tôi, đập mạnh xuống bàn trà.

Tôi bị đập đến choáng váng, còn chưa kịp định thần lại thì hắn ta đã lôi tôi ném lên ghế sofa rồi đè lên. Tôi liều mạng chống cự đẩy hắn ra, cuối cùng cong chân đá hắn một cái thật mạnh.

Hắn đau đớn buông tôi ra, còn tôi vơ vội lấy chiếc túi của mình, trốn vào trong phòng ngủ.

[10]

Cả người tôi run rẩy mất kiểm soát, dựa vào cửa, nước mắt như van nước không đóng lặng lẽ rơi xuống. Tôi cũng chẳng buồn lau, tay run run tìm điện thoại trong túi định gọi 110, kết quả tìm không thấy, điện thoại trong túi hình như đã rơi ngoài phòng khách.

Đây không thể nghi ngờ chính là cọng rơm cuối cùng làm gãy lưng lạc đà, tâm lý phòng thủ của tôi sụp đổ, mất khống chế thất thanh khóc.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!