Nhìn cuốn sổ trên tay Dịch Quân, lòng Đạm Nhã cười khổ, đáng ra nên đem theo nó khi cô rời khỏi Hâm gia mới đúng! Cô nhắm mắt, tự trách bản thân đã sử dụng lại ý tưởng năm xưa, khiến cho tình hình bây giờ trở nên bất lợi với chính mình. Nén xuống một luồng khí nặng nề, cô mở mắt ra và cất tiếng:
- Xem như cái duyên của tôi và công việc thiết kế nội thất tới đây là hết. Chuyện đã đến nước này thì tôi phải kết thúc sự nghiệp suốt hai năm qua thôi.
Dịch Quân bất động, rốt cuộc là tại sao chứ? Suốt thời gian qua ở cạnh Đạm Nhã, từng nghe cô tâm sự về niềm đam mê dành cho thiết kế nội thất, chính hắn cũng thấy cô đã làm việc với bao nhiêu tâm huyết, còn cả những mẫu phác thảo tỉ mỉ được vẽ lúc cấp III, rõ ràng hắn nhận ra cô yêu công việc này, đây chính là ước mơ của cô!
Thế mà Đạm Nhã lại chấp nhận từ bỏ đam mê to lớn ấy chỉ vì không muốn thừa nhận thân phận Hâm Đình? Hắn không hiểu nổi nữa, thực sự không thể hiểu!
- Tại sao, Hâm Đình? Chỉ cần em nói với công chúng rằng mình là Hâm Đình thì việc đạo ý tưởng sẽ chấm dứt ngay, vậy mà em lại... Lẽ nào em hận anh tới mức này?
- Đây là việc riêng giữa tôi và Đạm gia, anh không cần hiểu. Tóm lại, anh cứ làm những gì mình muốn, còn tôi sẽ rời khỏi đây, và cái tên Đạm Nhã cũng sẽ biến mất khỏi ngành thiết kế nội thất!
Ánh mắt trở nên kiên quyết hệt kiểu đây là sự lựa chọn sau cùng và đúng đắn nhất, Đạm Nhã quay lưng rời khỏi khu vườn vắng lặng.
Trước tình hình chẳng mấy khả quan, Hải Vương nhìn qua Dịch Quân:
- Kế hoạch này xem như thất bại rồi, phải làm gì đây Dịch tổng?
Chưa bao giờ Dịch Quân điên tiết như lúc này, bản thân đã dồn ép Đạm Nhã tới mức đó mà cô vẫn cứng đầu cố chấp.
Tuy nhiên, hắn vẫn chưa bỏ cuộc đâu, ban nãy nghe cô nhắc tới Đạm gia thì hắn nhận ra còn một tia hi vọng cuối cùng, cho dù có mong manh cỡ nào thì cũng phải thử! Hắn tuyệt đối không để sự nghiệp của cô kết thúc, càng không để cô tiếp tục sống với cái vỏ bọc “Đạm Nhã” ấy tới hết đời!
…Đây là lần đầu tiên Dịch Quân tới Đạm gia, ngôi biệt thự mang kiến trúc khá cổ điển, mặc dù không quá bề thế nguy nga như Dịch gia hay Lăng gia, nhưng tòa nhà vẫn toát lên vẻ xinh đẹp và sang trọng đúng nghĩa của dòng họ Đạm.
Cổng lớn mở, xe hơi chạy vào trong sân rộng, khi Dịch Quân xuống xe thì Đạm Tùng Sâm đã chờ sẵn. Vừa nãy nghe người làm vào báo, ông đã ra tận đây đón Dịch tổng danh tiếng.
- Chào Dịch tổng, thật vinh hạnh khi anh đến Đạm gia.
Dịch Quân bắt tay Đạm Tùng Sâm: “Tôi đột ngột đến tận đây xin làm phiền ông Đạm. Vì tôi có việc quan trọng muốn nói với ông, là về Đạm Nhã.”
- Chẳng hay Tiểu Nhã nhà tôi đã làm gì phật lòng Dịch tổng?
- Về thân phận thực sự của Đạm Nhã, cô ấy chính là Hâm Đình, phu nhân của tôi.
Dịch Quân cảm nhận cái bắt tay của Đạm Tùng Sâm đã nới lỏng hơn chút, cả nụ cười trên môi ông cũng trở nên gượng gạo. Hiếm khi được đón tiếp khách quý, chẳng ngờ vị khách không mời mà tới này còn đến đây lại vì cái bí mật giấu kín suốt ba năm qua, Tùng Sâm thở dài bảo:
- Mời Dịch tổng vào nhà, chúng ta sẽ nói chuyện riêng với nhau.
Dịch Quân cùng người đàn ông gần 60 tuổi họ Đạm bước vào trong biệt thự và phải mất hai tiếng sau hắn mới bước ra ngoài, cuộc nói chuyện giữa họ diễn ra khá lâu. Lúc vào trong xe hơi và xe chạy đi, hắn liền yêu cầu Hải Vương:
- Gọi điện cho giới truyền thông, chúng ta sẽ tổ chức buổi họp báo ngay.
- Dịch tổng muốn làm gì?
- Dĩ nhiên là để Hâm Đình công khai về thân phận của mình. Tôi đã nói chuyện rõ ràng với Đạm Tùng Sâm, vấn đề còn lại chỉ còn cách đánh cược một phen! Tiện thể sai vệ sĩ qua biệt thự đưa “Dịch phu nhân” của chúng ta đến buổi họp báo luôn, cũng tới lúc nên vạch trần sự thật rồi. Nhớ, cẩn thận làm những việc phải làm, đừng bứt dây động rừng!
Chẳng quá lâu sau, một buổi họp báo quy mô đã được tổ chức ở tập đoàn Thế Kỷ Dịch thị, giới truyền thông theo lời mời của Dịch tổng thì rất nhiều phóng viên, người từ những toà soạn, cả đài truyền hình đều kéo nhau đến.
Trước đó tin tức nhà thiết kế nội thất nổi tiếng Đạm Nhã đạo ý tưởng thiết kế của Dịch phu nhân đã hot cỡ nào, nay Dịch Quân mở họp báo nói rằng mọi chuyện sẽ được sáng tỏ, dĩ nhiên khiến ai nấy đều tò mò háo hức đến xem.
Chỗ ngồi chật kín, ở phía sau hàng ghế còn có một đám người đứng chen chúc, bầu không khí tại sảnh công ty trở nên ồn ào.
Không quá lâu, Dịch Quân xuất hiện, bên cạnh còn có Hâm Nhi - người hiện tại vẫn đang yên ổn trong danh phận Dịch phu nhân. Hai người vừa bước vào sảnh thì hiển nhiên ống kính, máy quay, micro đều hướng về phía họ.
Trước truyền thông, Hâm Nhi tỏ ra buồn rầu, trong thâm tâm thì đắc ý. Vừa rồi khi được vệ sĩ đón tới họp báo, cô ta đã nghĩ ngay là Dịch Quân muốn lấy lại công bằng cho vợ yêu, để mọi người thấy rõ bộ mặt thật của ả Đạm Nhã ấy! Vì vậy tranh thủ cơ hội này, cô ta nhất định phải bày ra điệu bộ thật đáng thương.
Phóng viên: Dịch phu nhân, cô nghĩ gì khi bị Đạm Nhã lấy cắp ý tưởng thiết kế?
Hâm Nhi: Khi đọc tin, tôi đã rất sốc, không ngờ cô Đạm lại đối xử với tôi như vậy.
Phóng viên: Cô từng thiết kế các mẫu nội thất lúc còn đi học, vậy sao cô không theo nghề này?
Hâm Nhi: Đam mê sẽ có lúc nguội đi, sau này tôi hết hứng thú với thiết kế nội thất rồi, nhưng cho dù là vậy thì tôi cũng không chấp nhận việc ý tưởng mình bị lấy cắp trắng trợn đến thế…
Trong khi Hâm Nhi bận đóng vở kịch “nạn nhân”, ở gần đó Dịch Quân nhận cuộc gọi của Hải Vương, báo cáo rằng đã mở khóa tủ bàn trang điểm và lấy được điện thoại bí mật mà Hâm Nhi cất giấu! Hắn lại nghe tiếp:
- Nhưng mà bên trong điện thoại trống không, chẳng hề lưu lại tên ai hay bất cứ cuộc gọi, tin nhắn nào cả. Có lẽ cô ta đã xóa dấu vết sau mỗi lần gọi điện.