Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

1000 Ngày Ly Hôn: Dịch Tổng Lên Giường Vợ Cũ

Xe jeep dừng trước biệt thự, Dịch Quân bảo Hâm Đình mau vào trong, nhưng cô cứ lừng khừng tỏ ra như không muốn xa hắn!

- Ngoan nào, bây giờ anh phải tới công ty nữa, tối sẽ nói chuyện với em sau.

Dịch Quân đẩy nhẹ cửa xe ra, trông thế Hâm Đình chỉ còn cách bước xuống, trong bụng đem theo bao nhiêu ấm ức! Bảo Hải Vương lái xe đi, Dịch Quân bày ra dáng vẻ trầm tư.

Thật sự hôm nay, hắn mới phát hiện Hâm Đình còn có một bộ dạng như thế: vô lý, hung dữ và hay làm ầm lên! Hâm Đình lúc xưa dù hơi xa cách nhưng trong mắt hắn cô vẫn là phụ nữ có cốt cách, nhã nhặn. Riêng mỗi lần tức giận thì cô rất quyết liệt và dữ dội, chứ không la lối làm càn. Thời gian khiến cô thay đổi sao?

- Vương, hôm qua cậu ở cạnh phu nhân suốt à?

- Đúng thế Dịch tổng, à chỉ có duy nhất một lúc là phu nhân muốn lên boong tàu và dặn tôi đừng đi theo vì muốn yên tĩnh.

- Vậy ư...?

Buông lời nhàn nhạt, cái nhìn trở nên sâu hút khi Dịch Quân nghĩ về chuyện có kẻ đẩy Đạm Nhã xuống biển rồi cả chiếc cúc đính đá rơi khỏi váy Hâm Đình.



Đóng cửa phòng một cách mạnh bạo, Hâm Đình vừa ngồi xuống giường vừa đánh lên nệm liên hồi hệt như giải phóng bao nhiêu cơn uất giận nãy giờ!

Đột ngột chuông điện thoại reo khiến cô hơi giật mình, hướng mắt về phía ngăn tủ cuối cùng của bàn trang điểm. Là cô ta gọi tới! Mau chóng, cô đến mở tủ ra và bắt máy.

- Chẳng phải cô bảo chúng ta hạn chế liên lạc à?

- Lần trước cô nói, Dịch Quân đến công ty cả ngày, chỉ mỗi cô ở trong phòng còn gì nên tôi mới gọi. - Vẫn là chất giọng trầm khẽ của người phụ nữ X - Tôi đã tìm hiểu qua thông tin về Đạm Nhã mà cô kể. Đúng là giống y đúc, thật khiến người ta không thể không nghĩ đến “cô ta”.

- Thế cô có phát hiện ra chút gì không?

- Những tin tức sơ sài trên Internet có thể tra ra được gì chứ, trong khi cô ở gần cô gái Đạm Nhã đó thì chẳng phải tìm hiểu dễ dàng hơn à?

- Thật là... Cứ nghe nhắc tới tên Đạm Nhã thì tôi lại nóng máu!

Nghe Hâm Đình nghiến răng nghiến lợi khiến người bên kia đầu dây tò mò:

- Lại sao nữa vậy? Đấu không lại cô Đạm ấy ư?

- Đúng là hồ ly tinh! Chẳng những lắm trò câu dẫn đàn ông mà cô ta cũng cao số lắm! Đêm qua trên du thuyền, tôi đẩy cô ta xuống biển thế mà vẫn chưa chết.

- Gì chứ? Cô đừng có làm bậy! - Người phụ nữ X phật ý trước sự nóng nảy của đối phương - Còn chưa điều tra rõ ràng mà cô ra tay giết người, muốn ăn cơm tù à? Tôi lên kế hoạch suốt một năm không phải để cô vào nhà đá đâu nhé!

Hâm Đình thở ra luồng khí mạnh, chắc là đem theo cơn giận mà trút ra ngoài.



- Lý nào cô bắt tôi ngồi yên nhìn ả đó quyến rũ Dịch tổng? Cô đừng quên, nếu anh ấy bỏ rơi tôi thì kế hoạch của cô cũng đổ sông đổ biển!

Người phụ nữ X không giấu được nhịp thở chán chường, bởi bao năm chờ đợi ngày trả thù, cuối cùng có thể tìm thấy một “đối tượng hoàn hảo” để hợp tác lên kế hoạch!

Cứ ngỡ công cuộc chuẩn bị đã suôn sẻ, để “Hâm Đình” ấy danh chính ngôn thuận trở thành Dịch phu nhân, nào ngờ đùng một cái ở đâu xuất hiện một Đạm Nhã bí ẩn, chẳng những thế còn quá giống “cô ta” nữa chứ...

Suy nghĩ một hồi, người phụ nữ X lên tiếng lần nữa:

- Dù chưa biết rõ Đạm Nhã đó rốt cuộc là ai, nhưng trước mắt vẫn phải ưu tiên cho kế hoạch đã, những kẻ ngán đường cần nên loại bỏ sớm.

- Ý cô là tôi có thể xử trí con ả Đạm Nhã đó sao? - Hâm Đình hớn hở.

- Cô đấy, giữ bình tĩnh cho tôi. Việc “loại bỏ” không nhất thiết cứ phải giết người đâu, chỉ cần đẩy cô Đạm Nhã ấy ra khỏi Dịch Quân là được!

- Đẩy ra khỏi Dịch tổng? Bằng cách gì?

Phụ nữ X lần thứ ba lại thở dài, bắt đầu nhận ra việc hợp tác với một đối tượng kém thông minh mà nóng nảy thì lợi bất cấp hại vô cùng, chẳng khác gì đứa trẻ nhỏ cần người lớn cầm tay chỉ từng li từng tí.

- Đạm Nhã này rất nổi tiếng còn gì, chưa kể còn sắp đính hôn với vị Lăng tổng, thế thì dựa vào hai điểm đó để đẩy cô ta rời xa Dịch Quân. Cô biết thời đại này đáng sợ nhất là gì không? Là Internet! Tôi sẽ nói cụ thể, cô nghe rõ rồi cứ thế mà làm...

***

Sau khi xem qua các tài liệu thiết kế như là bảng kế hoạch dự án, ngân sách cũng như những mô tả chi tiết cụ thể cho công việc trang trí nội thất còn lại của chuỗi khách sạn, Dịch Quân gật đầu hài lòng khi nhìn cô thiết kế trẻ:

- Mọi thứ rất tốt, cô cứ theo bảng dự án này mà làm.

- Tôi sẽ bắt tay thiết kế cho một loạt phòng ốc ở dãy phía sau của khách sạn, tôi và kiến trúc sư cùng với những người thợ cũng đã thảo luận thống nhất với nhau rồi. Dịch tổng yên tâm, tôi sẽ giám sát chặt chẽ dự án cho đến khi hoàn thành. Tôi cần phải thảo luận thêm với một số chuyên gia tư vấn nữa.

- Xem ra với tiến độ và năng suất cao thế này, tầm vài tháng cô sẽ làm xong.

- Tôi đã nói rồi còn gì. Nếu như anh không có ý kiến gì về bản dự án, ngân sách thì hôm nay ta ngừng ở đây.

- Mới hơn 5 giờ chiều, bình thường cô đâu có nghỉ sớm như vậy?

Thu xếp gọn gàng tài liệu vào trong túi xách, Đạm Nhã liền bảo:

- Lần trước anh cứu tôi, còn ở lại một đêm chăm sóc, tôi vẫn chưa có dịp cảm ơn anh đàng hoàng. Vài ngày trước một người bạn thân gửi tặng tôi chai rượu ngoại, tranh thủ hôm nay gặp anh bàn chuyện, tôi muốn cùng anh uống rượu, được không?
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!