Đạm Nhã, nghe anh nói.
- Dịch tổng, tôi muốn yên tĩnh một mình! Anh về đi...
Giọng Đạm Nhã như nghẹn lại, cố gắng bình tĩnh hơn. Trước tình cảnh này, Dịch Quân hiểu có nói gì cũng vô ích. Vuốt mặt một cái cho tỉnh táo, hắn nhìn cô:
- Được rồi, anh sẽ không làm gì hết, nhưng anh vẫn sẽ ở lại đây đến sáng mai.
- Không cần đâu...
- Laura không ở đây và em chỉ có một mình, làm sao anh yên tâm rời khỏi được? Anh chỉ muốn nhìn em ngủ thôi, được chứ Đạm Nhã?
Trước ánh mắt kiên quyết cùng sự lo lắng từ Dịch Quân, đối diện Đạm Nhã suy nghĩ vài giây rồi gật đầu, liền nằm xuống.
…Taxi dừng lại trước cửa khách sạn sang trọng, Laura trả tiền cho tài xế xong mới bước nhanh vào bên trong đại sảnh, đưa mắt nhìn một lúc thì thấy Lăng Giang đang ngồi trầm tư tại bàn VIP. Cô đi đến ngồi xuống trước mặt anh.
- Anh ổn chứ?
- Là em sao? - Lăng Giang lấy lại ý thức - Tình hình Nhã Nhã thế nào rồi?
- Chị ấy không sao, bác sĩ đã khám qua rồi.
- Em không ở bên Nhã Nhã để chăm sóc cô ấy à?
- Hiện giờ bên cạnh chị ấy có Dịch tổng rồi, em tranh thủ đến đây gặp anh.
Lại là Dịch Quân! Lăng Giang cười nhạt nhẽo, suy cho cùng điều này cũng không khó đoán. Thấy anh bất ngờ im lặng, Laura lựa lời khuyên nhủ:
- Anh đừng suy nghĩ nhiều, giữa họ chắc cũng không có chuyện gì.
- Dịch tổng, anh ta chỉ mới quen Nhã Nhã có vài tháng qua, thế mà lại biết cô ấy từng bị đuối nước tới nỗi ám ảnh, còn nói rằng “nhiều năm trước”, chẳng phải càng chứng minh họ đã từng gặp nhau trước đấy rất lâu sao? Rõ ràng mối quan hệ giữa họ chẳng hề bình thường!
- Đúng là kỳ lạ, làm thư ký cho chị Nhã suốt hai năm, nhưng em cũng chưa từng nghe chị ấy nói gì về việc bị đuối nước trong khi Dịch tổng lại biết rất rõ.
Lòng Lăng Giang càng nặng nề hơn khi nghe Laura than thở một câu. Anh cứ thắc mắc mãi, rốt cuộc Dịch Quân và Đạm Nhã có bí mật gì ư?
Việc Dịch tổng đó luôn bám theo Nhã Nhã, có cảm giác không đơn thuần chỉ là do “si mê” nhất thời. Nhớ lại lần thứ hai gặp Dịch Quân ở tập đoàn Thế Kỷ, anh từng nghe hắn nói “nếu Đạm Nhã chính là người tôi đang tìm kiếm thì quan hệ của chúng tôi sâu sắc hơn nhiều”, người hắn muốn tìm kiếm chẳng phải cô vợ Hâm Đình sao?
Cảm nhận một bàn tay dịu dàng áp lên tay mình, Lăng Giang nghe Laura nói:
- Anh Giang, cho dù thế nào đi nữa em cũng sẽ ủng hộ anh, chị Nhã cũng sẽ không vì Dịch tổng mà rời xa anh đâu.
- Cảm ơn em đã an ủi, anh về phòng nghỉ ngơi đây.
Hờ hững rút tay lại, Lăng Giang mau chóng rời bàn VIP. Dõi theo anh chàng tổng giám đốc lãng tử đi xa dần, ánh mắt Laura như chất chứa thứ tình cảm thầm kín, nhưng bản thân biết rất rõ trái tim anh chỉ hướng về Đạm Nhã mà thôi.
Kẻ thứ hai cũng mang tâm trạng bực bội giống Lăng Giang, chính là Hâm Đình.
Từ lúc chứng kiến Dịch Quân nhảy xuống biển cứu Đạm Nhã, cho tới cảnh hắn vội vội vàng vàng đem cô gái đó rời khỏi du thuyền thượng hạng, thì Hâm Đình nóng giận tới mức giả sử có ngâm mình xuống biển lạnh cũng không tài nào nguôi được!
Sau đó, vệ sĩ đưa cô về biệt thự, cho tới giờ Dịch Quân vẫn chưa về. Gần nửa đêm rồi, chắc chắn hắn đang ở chỗ Đạm Nhã ấy! Cô gọi điện cho hắn, tra hỏi đủ thứ, hắn cũng không chịu trả lời rõ gì cả!
Mà cái điều đáng giận hơn nữa nằm ở chỗ, Hâm Đình muốn đến biệt thự coi thử tình hình Đạm Nhã thế nào, nhưng đám vệ sĩ canh chừng bên ngoài không cho cô đi, nói rằng đây là chủ ý từ Dịch tổng! Rõ ràng Dịch Quân không muốn vợ mình phá đám “chuyện tốt đẹp” giữa hắn với hồ ly tinh họ Đạm kia!
- Đạm Nhã, cô cũng cao số thật! - Hâm Đình hậm hực ngồi xuống giường - Nếu biết thế thì đáng ra nên bóp cổ cô ta rồi đẩy xuống biển để khỏi sống!
Suy nghĩ được một lúc, Hâm Đình liền nghe ngóng bên ngoài, vẻ như rất yên ắng không có ai cả, mới nhanh chóng tháo sợi dây chuyền trên cổ xuống. Mặt dây chuyền là một chiếc chìa khóa, cô đến bên bàn trang điểm, tra vào ổ khóa của ngăn cuối cùng. Lấy ra chiếc điện thoại kỳ lạ, cảm giác cái vật này dùng để gọi cho một người bí mật.
Hâm Đình nhẩm số trong đầu, bấm điện thoại gọi. Bên kia đầu dây đổ chuông không quá lâu thì có dấu hiện bắt máy, là chất giọng khá nhỏ của một phụ nữ:
- Alo, sao lại gọi cho tôi vào giờ này? Chẳng phải đã nói hạn chế liên lạc ư?
- Tranh thủ không có Dịch Quân ở đây nên tôi mới gọi cho cô! - Hâm Đình bảo.
Tạm gọi kẻ bí mật này là “người phụ nữ X”, mỉm cười hỏi tiếp:
- Thế nào, cảm giác được trở thành Dịch phu nhân có sung sướng không?
- Đúng là cuộc sống nhung lụa thì sướng thật, nhưng hơn một tuần qua rồi, Dịch Quân chẳng thèm đụng chạm gì tới tôi, đang bực mình đây!
Bên kia im lặng vài giây, tiếp theo tiếng người phụ nữ X cất lên trầm hơn:
- Lý nào, Dịch tổng không còn trông đợi sự trở về của cô vợ biệt tích ba năm sao?
- Lúc tôi mới trở về, thấy Dịch Quân thực sự rất vui mừng, còn ôm ôm ấp ấp. Sau đó đêm thứ hai, tôi đã mặc chiếc váy ngủ rất hấp dẫn, anh ấy ban đầu cũng mê đắm và đẩy tôi xuống giường, thế nhưng liền tiếp đến bỏ đi ra khỏi phòng.
- Nghĩa là khả năng quyến rũ của cô quá kém cỏi.
- Không phải! Chẳng có gã đàn ông nào qua khỏi cám dỗ của tôi! - Hâm Đình chắc chắn - Nhưng cô biết chứ, một kẻ mà chúng ta không ngờ tới đã xuất hiện! Đạm Nhã, nhà thiết kế nội thất đang làm việc bên cạnh Dịch tổng.
- Nhà thiết kế nội thất thì liên quan gì tới cô?
- Đạm Nhã đó, mang khuôn mặt giống y hệt tôi!
Hâm Đình vừa dứt lời thì nghe sự hô hấp ở phía bên kia chậm dần, một khoảng lặng kéo đến nhanh mà cũng qua nhanh, vẻ như người này vừa suy nghĩ gì đấy rồi hỏi:
- Ý cô là... “người đó” đã trở về rồi ư?