Sắp mười giờ tối, Lục Hi cầm lấy điện thoại gửi cho biên tập viên một tin nhắn ngắn: Làm thế nào để dỗ dành phụ nữ?
Chưa tới ba phút, Bùi Dục đã trực tiếp gọi lại.
Đầu ngón tay Lục Hi ngừng một chút, cực kỳ không muốn nghe, nhưng…liếc mắt thấy cửa phòng ngủ lầu hai đóng chặt, vẫn là nhấc máy nói chuyện.
Anh Hi, chuyện dỗ dành phụ nữ này có rất nhiều loại, vì sao anh lại tranh cãi? Thanh âm vô lại của Bùi Dục từ trong loa truyền ra, có thể loáng thoáng nghe thấy một chút âm thanh của DJ, phỏng chừng là đang ở Hồng Đỉnh.
Giọng điệu của Lục Hi không thay đổi, không biết.
Không biết? Bùi Dục lại hỏi, vậy trước khi cãi nhau các anh làm cái gì?
Lục Hi suy nghĩ một lát, đang làm tình.
…Bùi Dục vội ho một tiếng, ha ha, thực ra không cần phải nói thẳng ra như vậy…
Anh đến cùng có biện pháp không? Công khai cùng người ngoài nói những chuyện này, Lục Hi mặt dày cũng có chút không nén được giận, giọng nói đã có chút không kiên nhẫn.
Có chứ có chứ. Bùi Dục liên tục không ngừng trả lời, nếu là loại tình huống này vậy không nên cãi nhau chứ, trừ khi…chị dâu nhỏ chị ấy không vui.
Lúc nói câu này, Bùi Dục tự động điều chỉnh mức độ âm lượng nhỏ xuống.
Nhưng mà Lục Hi vẫn nghe thấy rõ ràng, không vui sao?
Nghĩ đến phản ứng vừa nãy của cô , thật là không vui vẻ.
Bùi Dục biểu đạt uyển chuyển, anh Hi, anh trực tiếp quá hay không, phụ nữ thường đều thích được chiều chuộng, kể cả chuyện kia, cũng hi vọng đàn ông có thể coi trọng cảm nhận của bọn họ.
Trực tiếp sao?
Lục Hi không nói gì, hình như là có một chút trực tiếp.
Nhưng mà anh xác thực cùng cô thân mật, dùng phương thực trực tiếp đơn giản nhất này.
Bùi Dục thấy anh không nói gì, biết bản thân đã đoán đúng tám chín phần rồi, tận tình khuyên bảo, phụ nữ thực ra rất dễ dỗ dành, anh chỉ cần cùng cô ấy giải thích một chút bản thân bị cô ấy hấp dẫn là được, tôi đoán chừng chị dâu nhỏ có thể đã hiểu lầm rồi, dù sao sức hấp dẫn của anh Hi không giới hạn, thế nào có thể có người không vui được hahaha…
Sau cùng đưa ra ý kiến cũng không quên nịnh hót, có thể là điển hình của phục vụ nguyên bộ với điều kiện tốt nhất.
Biết rồi, cúp máy đây.
Sau khi cúp máy, Lục Hi lại một lần nữa cầm lấy ly nước uống xuống, lúc này mới đi về hướng lầu hai.
Cửa phòng ngủ bị đẩy ra, đèn trong phòng đã tắt rồi, anh biết Thẩm Dĩnh chưa có ngủ, nhấn mở đèn nhỏ trên vách tường, bước nhỏ đến bên giường đứng lại, từ trên cao nhìn xuống Thẩm Dĩnh một cục nằm nhô lên ở giữa giường.
Người phía sau không phản ứng, cũng không nhúc nhích một cái, ánh mắt giấu dưới chăn nháy mắt lại không yên tâm.
Người đàn ông đứng bên cạnh giường nắm chặt hai tay, trong lòng liền cũng khẩn trương lên, tôi biết em chưa ngủ, nếu em không thích, sau này tôi ở phòng khách nữa.
Anh thản nhiên giải thích, lại không biết Thẩm Dĩnh sau khi nghe những lời giải thích này càng thêm tức giận.
Cô căn bản cũng không phải để ý cái này!
Lục Hi lại căn bản không có phát hiện ra, tự mình nói chuyện, tôi không biết em sẽ để ý như vậy, lần sau tôi sẽ thực hiện theo ý kiến của em…
Thẩm Dĩnh ban đầu muốn giả chết, nhưng nghe anh càng nói càng lệch hướng, cuối cùng nhịn không được, vén chăn lên đập xuống một tiếng “ba”, ngồi thẳng dậy, tôi vốn dĩ để ý không phải cái này!
Lục Hi không nghĩ đến cô sẽ đột nhiên ngồi dậy, sững sờ một lúc, nhưng mà rất nhanh liền khôi phục bình tĩnh, ánh mắt đong đưa trầm tĩnh nhìn chằm chằm cô.
Tôi để ý…mỗi lần đến vấn đề tôi không muốn nói, anh liền sẽ dùng phương thức này, mặc kệ tôi có bằng lòng hay không, anh từ trước đến nay đều không quan tâm, khiến tôi cảm thấy bản thân đối với anh mà nói chính là một thứ gì đó rất tùy tiện. Cô không thích phương thức bị chất vất như vậy, sẽ khiến cô cảm thấy bản thân ngay cả tôn trọng tối thiểu nhất cũng không có.
Nghe vậy, ấn đường Lục Hi nhíu rất sâu, không nghĩ đến cô sẽ nghĩ nghiêm trọng như vậy.
Tôi không có nghĩ như vậy.
Nhưng anh chính là làm như vậy.
Bầu không khí trong phòng ngủ đột nhiên trở nên khẩn trương, một người ngồi, một người đứng, về mặt khí thế là người đàn ông có tính áp đảo hơn, chỉ là lần này Thẩm Dĩnh sẽ không nhượng bộ, cô thực ra là mâu thuẫn “bức bách” như vậy.
Hồi lâu, Lục Hi cuối cùng thỏa hiệp trước, chậm rãi mở lời, cho dù không phải là vì để em nói thật, tôi cũng sẽ làm như vậy, tôi thừa nhận tôi có chút khó chịu, nhưng trên căn bản tôi làm như vậy chỉ là bởi vì…
Sau khi nói xong câu cuối, anh đột nhiên ngừng lại, khiến Thẩm Dĩnh một lòng treo ở trên không, nẩy lên cũng không phải, rơi xuống cũng không phải.
Nửa ngày không nghe thấy âm thanh, Thẩm Dĩnh khẩn trương quá mức có chút tội lỗi, anh cuối cùng muốn nói cái gì?
Người đàn ông dường như có chút khó có thể mở miệng, nhưng mà nhìn thấy cô lại muốn bản thân trở nên mông muội, lật chăn trên người cô ra, quỳ một chân ở trên giường, cúi người sát lại gần, màu sắc con ngươi thâm sâu, giống như một vòng xoáy như cuốn lấy cái bóng của cô, chỉ là bởi vì tôi rất khát khao em.
Dáng vẻ của cô, giọng nói của cô, tâm tình của cô, cơ thể của cô, mọi thứ của cô đều giống như cây thuốc phiện, có thể chết người hấp dẫn anh hãm sâu vào trong đó.
Nhưng Thẩm Dĩnh lại mơ hồ, trong đôi mắt to viết đầy không hiểu, anh khát khao tôi, còn có cơ thể của tôi?
Thế giới của người trưởng thành, tình dục và tình yêu được trộn chung vào nhau không thể phân chia, nhưng cô lúc này lại suy nghĩ không chính chắn.
Lòng bàn tay người đàn ông lướt qua gò má của cô, cuối cùng dừng lại ở cằm của cô, có một vài chuyện, tôi chỉ làm với em.
Anh không biết giải thích, chính là dùng ngôn ngữ trực tiếp thẳng thắn nhất nói với cô.
Mấy từ này nhẹ nhàng rơi vào trong lòng của Thẩm Dĩnh, nhưng là một kích nặng nề, cô đột nhiên có chút hiểu rõ từ “khát khao” mà anh vừa nãy nói là có ý gì.
Anh… thật sự là người rất thẳng thắn, đối với loại người đàn ông này mà nói, anh không nhỏ nhen nói dối, càng sẽ không lãng phí tinh lực nói cho có lệ, anh chỉ là nghĩ muốn chính là muốn, anh nói khát khao có thể chính là khát khao thật sự, là cô nghĩ quá nhiều.
Trải qua một lần hôn nhân thất bại, cô thừa nhận bản thân nhạy cảm, một hai câu nói, vài động tác trong lúc lơ đãng, chính là có thể khiến lòng tin của cô hoàn toàn không còn.
Hồi lâu, Thẩm Dĩnh ngưởng đầu nhìn về phía anh, thanh âm mềm mại truyền tới, Lục Hi, anh chưa từng nói chuyện yêu đương phải không?
Dường như không nghĩ đến cô đột nhiên sẽ hỏi như vậy, người đàn ông hoảng hốt mấy giây, giọng nói không vui hỏi ngược lại cô, có liên quan sao?
Tất nhiên có. Nếu anh có kinh nghiệm phong phú, chính là sẽ không làm ra chuyện giải thích như vừa nãy, càng tô càng đen.
Nhưng mà chính là bộ dáng này, căn bản tương phản rất lớn bề ngoài cao lãnh bình thường, cũng làm cho Thẩm Dĩnh cảm thấy có mấy phần dễ thương.
Dễ thương?
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!