Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

1 Nháy 6 Bảo Bảo Tổng Tài Anh Thật Giỏi - Đào Anh Thy (Dị Bản)

Chương 970: Nói điều kiện đi

Phòng sáu bé con ngủ là căn phòng trước kia Tư Thái Lâm từng ở.

Một chiếc giường thì hơi nhỏ, Tư Lệnh Sơn nói người làm chuyển thêm một giường lớn vào đây, để cùng một chỗ. Như vậy sẽ rộng rãi hơn.

Bào Điển nhìn Tư Lệnh Sơn ngồi bên mép giường chăm sóc sáu bé con là, đây là lân đầu tiên không khóc trước khi ngủ từ khi Tư Hải Minh và Đào Anh Thy không ở đây.

Ông ta không khỏi cảm thán, thoáng cái đã thân thiết với ông nội, đây là quan hệ huyết thống mà…

Hạ Khiết Mai đi đến trước cửa phòng bệnh, nói thật, hiện tại cô cũng không dám tới gần nơi này.

Đây không phải phòng bệnh sao? Bên ngoài lúc này ngập tràn cảm giác lạnh lẽo khiến người ta lạnh cột sống. Đối với bác sĩ mà nói, sinh lão bệnh tử là chuyện không thể tránh khỏi, người cô sợ là Tư Hải Minh.

Nhưng bị gọi đến nên cô không có đường lui.

Đưa tay gõ cửa nhưng không được ai đáp lại, Hạ Khiết Mai đẩy cửa ra, mùi thi thể hư thối bay vào trong lỗ mũi.

Tới gặp Tư Hải Minh, Hạ Khiết Mai không thể không đeo khẩu trang, nhưng mùi nặng như vậy, cho dù đã đeo ba lớp khẩu trang cũng không ngăn được.

Thi thể cháy đen nằm trên giường, còn khô queo hơn hai ngày trước. Mà tư Hải Minh ngồi bên mép giường vẫn giữ nguyên tư thế như vậy.

Đường đường là người có quyên lực nhất thành phố, nhưng giờ phút này lại chật vật chưa từng có.

“Ngài Hải Minh, tìm tôi…” Hạ Khiết Mai còn chưa hỏi xong đã bị Tư Hải Minh nhanh chóng cắt ngang…

“Người nói cô tìm đâu rồi?”

“Chương Vĩ có gọi điện thoại rồi, nhưng bị từ chối”

Tư Hải Minh quay người, ánh mắt lạnh lùng nhìn xuyên qua cô: ‘Không phải nói cho dù điều kiện gì cũng được sao?”

“Vâng, chúng tôi đã nói gì cũng được, nhưng người ta không đòi tiền cũng không muốn làm gì cả, người này hoàn toàn xem tâm trạng để chữa bệnh cho người khác.” Hạ Khiết Mai nói.

Bọn họ thật sự đã liên hệ với vị thần y kia, cũng điên rồ, không bình thường như Tư Hải Minh.

Khuôn mặt lạnh lùng của Tư Hải Minh co rúm lại, ánh mắt mang theo chấp niệm, giọng nói đè nén nên khàn khàn: “Lấy điện thoại ra.”

Hạ Khiết Mai sững sờ, nhưng cũng hiểu anh muốn làm gì.

Lấy điện thoại rồi bấm một dãy số đưa cho Tư Hải Minh.

Tư Hải Minh gọi vào dãy số đó, chuông vang lên một lần nhưng không ai nghe máy, hai lần vẫn không ai nghe, ba lần, vẫn thế.

Tư Hải Minh bắt đầu gọi lần thứ hai, dường như không gọi được sẽ không bỏ qua.

Lúc vang lên lần chuông thứ ba của lượt thứ hai mới chấp nhận, chưa cho đối phương mở miệng, Tư Hải Minh vội vàng nói: “Chỗ tôi có một người bệnh, chỉ cần ông chữa khỏi cho cô ấy, điều kiện gì tôi cũng đều đồng ý!”

“Gần đây đang bế quan, không nhận đơn”

Giọng nói từ tính trầm thấp truyền tới, nói “nhận đơn”, xem việc chữa bệnh như việc buôn bán.

“Biết ông không thiếu thứ gì hết, nhưng tôi có một lý do khiến ông không thể không nhận.”

“Ah? Nói nghe chút nào.”

“Trên đời này có loại bệnh nào mà ông không chữa được không?”

“Không có.”

“Ông nói quá sớm rồi.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!