Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

1 Nháy 6 Bảo Bảo Tổng Tài Anh Thật Giỏi - Đào Anh Thy (Dị Bản)

Chương 840: Không thể giữ lại

Câu nói này đúng là gây sát thương quá lớn, ngay cả người đứng ngoài cuộc như anh ta cũng cảm thấy nhói lòng.

Nhìn thấy Hải Minh đang đứng bất động quay lưng lại với mình, thậm chí không nhìn rõ biểu cảm trên mặt của anh, cả người dường như chẳng có chút phản ứng gì, cũng đủ chứng minh, câu nói của Đào Anh Thy gây tổn thương biết bao nhiêu!

Chương Vĩ đứng đó khoảng hai phút, chuẩn bị bước tới, nếu đợi thêm nữa, e là Tư Hải Minh sẽ biến thành pho tượng mất.

Vừa định đi, Tư Hải Minh liền xoay người đi về phía bên này, khi bước vào phòng, Tư Hải Minh chỉ để lại một câu: “Người, không cân giữ lại nữa!”

“Vâng” Chương Vĩ hiểu ý.

Đào Anh Thy trở vê phòng, nằm ở trên giường, nhắm mắt lại, nước mắt giàn giụa khắp mặt …

Đào Hải Trạch lái chiếc xe, Xa Huệ Anh đang thất thần ngồi ở bên cạnh. Sau một hồi im lặng, Đào Hải Trạch cũng mở miệng: “Bà xem, chẳng phải không sao rồi sao? Người giống như bà, chỉ có thể chịu đòn nhận tội mới có cơ hội sống sót!

Còn không phải may mắn khi tôi nghĩ ra được chủ ý này sao.”

Xa Huệ Anh quay mặt lại, kinh ngạc nhìn ông ta: “Ý ông là, tôi phải cảm ơn ông?”

“Thế bà nói xem chẳng phải bây giờ bà đã bình an vô sự rồi sao? Bà yên tâm được rồi, sau này sẽ không có chuyện gì đâu…” Đào Hải Trạch nói, nhưng trong lòng ông ta lại đang suy tính gì đó.

Ông ta đích thân đưa Xa Huệ Anh đến trước mặt Tư Hải Minh, nhưng tại sao anh ta lại chẳng có hình phạt gì?

Điều này không giống với những gì ông ta đã suy nghĩ Lòng dạ tàn nhẫn như Tư Hải Minh, làm sao có thể để Xa Huệ Anh đi dễ dàng như vậy?

Anh nghĩ đến câu cuối cùng mà Tư Hải Minh nói “đừng ở đây chướng mắt”, có phải có ý nghĩa gì khác? Chẳng hạn như khiến Xa Huệ Anh…

Nếu đúng thật là như vậy, ông ta phải biểu hiện cho thật tốt, tranh thủ lấy được lòng tin của Tư Hải Minh, đối với bản thân chỉ có lợi chứ không có hại.

Dù sao từ lâu ông ta cũng chẳng còn tình cảm gì với Xa Huệ Anh nữa, chỉ mong sao bà ta chết đi!

Xa Huệ Anh nhìn ra ngoài cửa sổ xe, đột nhiên cảm thấy đèn đường bên ngoài càng lúc càng mờ, ánh sáng càng ngày càng tối: “Đây là đi đâu vậy?”

“Tâm trạng bà không tốt, tôi dẫn bà đến một nơi rất đặc biệt” Đào Hải Trạch điềm nhiên nói.

Xa Huệ Anh nghị, lẽ nào là trách lâm ông ta thật sao? Ông ta chỉ là kéo mình đến trước mặt Tư Hải Minh để diễn tuồng, sau đó nói giúp thay mình?

Bây giờ không sao nữa, ông ta muốn dỗ mình sao?

Xe lái đi được khoảng mười phút, bánh lái liên chuyển hướng, đi vào trong một con đường nhỏ bên cạnh, tiếp tục lái đi.

Nơi này ngoại trừ đèn xe ô tô, thì chẳng còn ngọn đèn nào nữa.

Xung quanh đều là một màu đen kịt!

“Chỗ này là chỗ tốt gì? Sao cảm giác có chút ớn lạnh?” Xa Huệ Anh kề sát cửa sổ nhìn ra ngoài.

Xe đã dừng lại, không chạy nữa.

“Phía trước là vách đá, đi nữa sẽ rơi xuống đấy” Đào Hải Trạch nói.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!