Chương 617: Có thể tháo đồng hồ không
Tới phòng của Tư Hải Minh, Đào Anh Thy bị ném lên trên giường.
“AI” Đào Anh Thy kinh hãi, còn chưa kịp hoàn hồn đã bị một bóng đen đè xuống, sợ tới mức làm cho da đầu cô run lên, cả người cứng đờ.
Tuy rằng đã sớm biết độ nguy hiểm của người đàn ông này, nhưng cho dù đã chuẩn bị tâm lý thật tốt vẫn rất sợ hãi!
-Anh làm sao vậy? Em không có làm sai chuyện gì mà… Đào Anh Thy cẩn thận hỏi.
Tư Hải Minh nhìn cô: “Ngày mai có muốn xuống giường không?”
Đào Anh Thy nhìn thật kỹ bóng người màu đen đang đè trên người mình, căng thẳng nuốt nước miếng, cơ thể theo bản năng căng cứng lên. Lúc này cô còn không hiểu thì quá đần độn rồi!
“..Là do anh phát lên mạng sao?” Cô hỏi. “Tôi có thấy, nhưng không hiểu vì sao anh lại làm như vậy…
Tư Hải Minh giữ cằm của cô, hơi nâng lên: “Đây là muốn nói cho em biết, cho dù em có chạy đẳng trời, đời này chỉ có thể là người phụ nữ của tôi!”
Đào Anh Thy cảm thấy trái tim của mình không không chế được mà đập nhanh lên, trên mặt ửng lên một vệt hông hồng, người này nhất định phải bá đạo như vậy sao?
Thật giống như… Cô phải như thế…
“Anh đã đánh dấu chủ quyền cả bên trong lẫn bên ngoài cơ thể của em rồi, cho dù là kẻ nào cũng không thể mơ ước tới!”
Tư Hải Minh cắn căn đôi môi mềm mại của Đào Anh Thy, khiến cho cô đau tới mức nhíu mày lại.
“Bây giờ đã hiểu chưa?”
“Hiểu… Hiểu rồi”
“Nên làm như thế nào?”
Hiện tại Đào Anh Thy biết rất rõ, rốt cuộc cô đã làm trái ý Tư Hải Minh như thế nào, bởi vì cô không nên không có phản ứng gì đối với việc ở trên mạng này.
Đừng có nói là Tư Hải Minh đã đợi cuộc gọi của cô suốt cả một ngày?
Cho nên cuộc gọi lúc tan ca, câu đầu tiên chính là trừng phạt không có đạo lý!
Đào Anh Thy xem xét anh, lỗ tai nóng lên: “Cho dù muốn làm gì thì anh cũng phải tắm rửa trước đã nhỉ?”
Vì sao vào lúc người đàn ông này muốn phạm tội, cô lại có thể liếc mắt một cái là có thể nhìn ra được chứ? Hả?
Con ngươi đen nhánh của Tư Hải Minh nhìn chằm chằm Đào Anh Thy, tay ôm lấy thắt lưng của cô: “Cùng tắm đi”
“Tôi đã tắm rồi!”
“Tắm thêm lần nữa!”
„. Cả người Đào Anh Thy cũng không tốt lắm, lúc Tư Hải Minh ôm cơ thể cô lên, cô vội vàng đưa hai bàn tay yếu ớt ra chống lên ngực Tư Hải Minh, cảm xúc rắn chắc trên tay khiến cho cô lạnh run: “Tắm hai lần sẽ bị tróc da! Tôi ở đây chờ anh!”
“Nhẹ một chút!”
“Không cần! Em không tắm nữa đâu, anh đừng ôm tôi, tôi…” Đào Anh Thy hoảng sợ, nắm lấy ngực áo sơ mi của Tư Hải Minh, dùng sức giấy dụa, áo sơ mi bị kéo, nút áo văng ra, một mảng lớn cơ ngực và cơ bụng phía dưới đều lộ ra!
“.” Tư Hải Minh.
Cả người Đào Anh Thy căng cứng, vẻ mặt dại ra.
“Thế này là không cần?”