Chương 578: Cùng ngồi đu quay chính là hẹn hò Dù sao thì sáu bé con vẫn còn quá nhỏ, nhất là tính cách vẫn còn khá rụt rè, vốn dĩ không dùng được.
Tuy nhiên, chỉ vài phút sau, Đào Anh Thy đã lên đu quay, còn Tư Hải Minh thì ngồi đối diện cô.
Hai người bị nhốt trong một không gian chật hẹp, không khó nhận thấy vòng đu quay đang dần cao lên. Bầu không khí xung quanh càng tinh tế đến mức không được tự nhiên.
Trải nghiệm ngồi đu quay như thế này lúc nào cũng chiếm một vị trí trong đầu, chính là cái cảm giác quen thuộc đó.
Trước mặt Tư Hải Minh, Đào Anh Thy thậm chí không dám mất hồn.
Từ cửa kính nhìn ra bên ngoài, sự quy mô, sang trọng lẫn nghiêm ngặt của biệt thự Minh Uyển đều được nhìn rõ trong tâm mắt.
Ngay cả khi ở dưới ánh sáng xen lẫn bóng tối, nó vẫn làm người ta choáng ngợp với phong cách kiến trúc của mình.
“Trước đây đã đừng ngồi đu quay sao?”
Giọng nói trầm thấp có chút uy hiếp của Tư Hải Minh bỗng vang lên.
Đào Anh Thy vội lắc đầu: “Không phải rất bình thường à? Trên đời này làm gì có đứa con gái nào chưa từng ngồi đu quay đâu chứ”” “Với ai?”
Đào Anh Thy hơi nhíu mày: “Sao anh lúc nào cũng giống như đang kiểm tra hộ khẩu vậy? Tôi còn chưa hỏi anh đấy! Anh đã từng…”
“Chưa từng.”
Còn chưa hỏi được một câu trọn vẹn, đã bị người đối diện làm cho á khẩu.
Ánh mắt Đào Anh Thy lóe sáng, thành thật mà nói t „ Tư Viễn Hãng” Vừa dứt lời, cô đã cảm thấy nhiệt độ trong không gian nhỏ hẹp này đột nhiên giảm mạnh xuống, giống như bản thân vừa nhảy vào một hầm tuyết lạnh giá.
Đào Anh Thy ngước mắt lên nhìn đôi mắt đen u ám của Tư Hải Minh.
Mặc dù đang sởn cả tóc gáy, nhưng cô vẫn can đảm phản bác lại thay cho mình: “Như thế không phải là rất bình thường sao? Anh cũng có phải là không biết trước đây tôi từng yêu đương đâu chứi Hai người yêu đương hẹn hò thì sẽ ngồi đu quay kiểu này đó.
Tôi không tin là anh không biết mấy chuyện như thế này. Anh Hải Minh, anh đã biết rõ như thế mà còn cố ý hỏi chính là tự làm mình khó chịu đấy..”
Lời nói của cô bỗng bị chặn đứng lại, cả người bất ngờ bị Tư Hải Minh kéo vào vòng tay, ngồi hẳn lên trên đôi chân cứng cáp của anh.
Hai mắt Đào Anh Thy ngẩn ra.
Đôi mắt đen lạnh lùng như vực sâu của Tư Hải Minh tiến sát lại gần, cảm giác như nguy hiểm đang rình rập phía trước.
“Ý em nói… cùng nhau ngồi đu quay chính là hẹn hò phải không?”
Tư Hải Minh khẽ nhếch làn môi mỏng, giọng nói trâm thấp khiến màng nhĩ Đào Anh Thy khẽ chấn động.
Cô và Tư Hải Minh đúng là đang cùng nhau ngồi trong vòng đu quay, nhưng hai người họ thực ra không yêu nhau.
Tư Hải Minh sao lại có cái suy nghĩ lệch lạc như vậy chứ? Đúng là học một biết mười nhỉ? “Anh Hải Minh, anh có biết yêu đương nghĩa là gì không? Có muốn tôi dạy cho anh biết không hả?”
Đào Anh Thy cảm thấy bản thân có thể nói ra lời này là đã nằm ngoài nhận thức của cô rồi! Đôi mắt đen của Tư Hải Minh hơi sững sờ, thậm chí còn có chút dao động.
“Trước hết, ngồi đu quay thì chỉ là ngôi trên đu quay thôi, chứ không phải muốn làm càn là làm càn đâu nhá!” Đào Anh Thy vừa nói vừa trực tiếp ngăn bàn tay của Tư Hải Minh lại, trừng mắt nhìn anh.
Chẳng lẽ cái người này đang ngồi trên cao như vậy mà trong lòng vẫn chứa đầy ý nghĩ xấu xa được sao? Tư Hải Minh đưa tay lên véo cằm Đào Anh Thy, kéo mặt cô lại gần mình, động tác dứt khoát đến mức gần như chạm cả vào sống mũi Hơi thở nam tính phả ra nóng rực: “Cho nên, em nhất định phải thuộc về tôi!” Đào Anh Thy choáng váng, lời nói độc đoán và mạnh mẽ của Tư Hải Minh khiến cô không thể phản bác nổi, bởi vì nó dường như là sự thật.
“Trên đây cao như thế, anh đừng lộn xộn nữa, rất nguy hiểm đó..”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!