Chương 406: Con muốn mẹ
Đào Anh Thy bỏ điện thoại xuống, cô nhìn màn hình điện thoại rôi nghĩ thâm, hình như cô lại chọc phải Tư Hải Minh rồi.
Cô có nói sai gì à? Không phải là cô đã bình tĩnh trao đổi với anh ta sao? Đàn ông sáng nắng chiều mưa đúng là khó chiều thật đấy! Đào Anh Thy nhìn phòng khách, muốn tìm cái gì đó để ăn.
Trong phòng bếp có tiếng dĩa bể.
Bào Điển vội vàng đi vào thì thấy Dì Hà đang ngôi xổm dọn dẹp mảnh vỡ, bà nhìn thấy Bào Điển vào thì vội vàng nói: “Xin lỗi, tôi không cẩn thận làm vỡ đĩa mất, tôi sẽ bồi thường.
“Không sao, Dì Hà khác với những người khác, với cô Anh Thy mà nói thì dì chính là người nhà.
Bào Điển nói.
Bào Điển quản lý cả một cái biệt thự Minh Uyển lớn như thế này, không đến nỗi ngay cả nhìn mặt nói chuyện cũng không biết.
Đừng nói là làm vỡ một cái đĩa, cho dù Dì Hà có làm bể cả phòng bếp thì cậu Hải Minh cũng chẳng nói cái gì.
“Tôi biết cậu Hải Minh đối xử tốt với Anh Thy, đó là phúc của Anh Thy.” Dì Hà cúi mắt xuống mà nói.
“Dì không sao chứ?” Bào Điển nhìn dáng vẻ có chút giấu diểm của Dì Hà rồi hỏi.
“Tôi có thể có chuyện gì được chứ? Tôi tới phòng bếp ép nước trái cây cho bọn nhỏ, tối qua Bảo Vỹ còn bảo muốn uống nước chanh kia kìa!” Dì Hà nói.
“Được” Bào Điển cũng không hỏi thêm gì.
Dì Hà chăm sóc sáu đứa bé, có một số việc đều do bà tự mình làm.
Bào Điển cũng quen rồi nên mặc kệ bà.
“Bà ơi!” Sáu đứa nhỏ tìm tới.
Khi Dì Hà nhìn thấy sáu đứa nhỏ thì trên mặt mới có nụ cười: “Về rồi à? “Bà ơi, tối nay mẹ có tới không ạ?” Bảo Nam chạy tới rồi hỏi.
Năm đứa bé khác đứng bên cạnh chờ Dì Hà trả lời với vẻ lo lắng.
“Tối nay mẹ còn bận việc, có lẽlà sáng mai mới tới được.” Bà nói.
Ánh mắt của sáu bé con tràn ngập sự thất vọng.
Mẹ không tới…
Tư Hải Minh và mấy đứa bé ăn cơm.
Một người lớn, sáu đứa bé.
Tư Hải Minh ngồi ở đầu bàn, mỗi bên là ba đứa nhóc, mấy đứa đang cầm thìa trong tay rồi nhét đồ ăn vào miệt.
“Con đang rất tức giận.’ Bảo Nam giơ thìa lên.
Cơm trên thìa bay thẳng ra ngoài rồi rơi vào người Tư Hải Minh.
Trên áo sơ mi màu đen của anh dính từng hạt cơm màu trắng tinh.
“.
..” Bào Điển đứng bên cạnh trợn mắt há mồm vì kinh ngạc.
“A?” Bảo Nam chớp chớp mắt nhìn Tư Hải Minh, dường như cậu bé không hiểu vì sao cơm lại dính lên người ba vậy.
Lúc ăn cơm thì tâm trạng của Tư Hải Minh đã rất không tốt rồi, giờ lại bị Bảo Nam quậy như thế thì sắc mặt của anh lại càng khó coi hơn.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!