Chương 234: Tôi giúp người khác mang thai
Tư Hải Minh nghỉ ngờ tính chân thực của
vitamin, nhưng lại ngoài ý muốn tra ra được thuốc
tránh thai.
“Nói cách khác, cô ấy có thể sinh con?” Ánh
mắt Tư Hải Minh lạnh lùng, hung ác mà nói.
Hạ Khiết Mai bị Tư Hải Minh hỏi câu như vậy lại
càng hoảng sợ.
Thuốc tránh thai này là… của Đào Anh Thy?
Vội phản ứng lại và nói: “Tử cung bị thương,
không có nghĩa là không có bất kì xác suất nào, chỉ
là tỷ lệ rất nhỏ. Cô ấy chắc là… lo lắng.”
Sau khi Hạ Khiết Mai và Tư Hải Minh kết thúc.
điện thoại, trán cũng đổ mồ hôi lạnh vì căng thẳng.
Cảm thấy bản thân bây giờ là cùng lên một
thuyền với Đào Anh Thy không thể xuống được.
Nhưng cũng may ở trên vết sẹo của Đào Anh
Thy có hình xăm. Cô không thấy rõ là chuyện bình
thường, kiểm tra tử cung có thai hay không cũng
phải một trăm phần trăm chính xác.
Đào Anh Thy làm sao bất cẩn như vậy?
Nhưng cho dù là cô ấy khôn khéo như thế nào
cũng không đủ khôn khéo bằng Tư Hải Minh.
Đào Anh Thycòn ở trên xe thì nhận được điện
thoại của Hạ Khiết Mai: “Viện trưởng Hạ, tìm tôi có
việc gì sao?”
Hạ Khiết Mai thở dài: ‘Tôi thật sự không nên
thay cô giấu diếm”
“Làm sao vậy?”
“Ngài Hải Minh đưa đến tôi một viên thuốc, tôi
không biết tình hình nên đem kết quả kiểm tra ra
được nói với Tư Hải Minh, là thuốc tránh thai của cô sao?”
“Cô nói cái gì?” Sắc mặt của Đào Anh Thy nhất
thời trắng bệch, suy nghĩ hỗn loạn, đầu óc ong ong.
Từ Hải Minh lấy thuốc tránh thai trong lọ vitamin của cô?
“Lúc này mới có hai ngày cô liền để cho anh ta
phát hiện thuốc tránh thai của cô, cô có phải bất
cẩn quá không?”
“Tôi… tôi là lấy thuốc tránh thai giả vờ bỏ vào
trong hộp vitamin” Đào Anh Thy cho rằng cô tránh
thoát, vì sao vẫn bị Tư Hải Minh nghỉ ngờ?
Cho nên cuộc điện thoại trước khi lên xe của Tư
Hải Minh là Hạ Khiết Mai gọi.
“Cô có thể khôn khéo hơn anh †a sao?”
“Anh ta nói cái gì rồi?” Đào Anh Thy đã bị dọa
cho cả người đổ mồ hôi lạnh. Tư Hải Minh bây giờ
sẽ không phải qua đây giết cô đó chứ.
Bảy đứa nhỏ bên cạnh dường như cảm thấy
không bình thường, trước đó một khắc còn đang
chơi đùa âm, bây giờ yên tĩnh lại. Bảy đôi mắt đều
nhì Đào Anh Thy, lặng lặng lại càng đáng thương.
Trong mắt bất cứ lúc nào nước mắt cũng có thể vây
quanh, mềm mại đáng thương.
“Tôi nghĩ chắc là không có vấn đề gì. Anh ta hỏi
tôi cô vẫn còn có thể sinh con không, tôi nói tỉ lệ rất
nhỏ. Cô là lo lắng mới uống thuốc.”
Trái tìm Đào Anh Thy mới có chut hạ xuống,
căng thẳng quá mức làm cho đầu óc cũng hôn mê
“Cảm ơn viện trưởng Hạ.”
“Có một việc tôi muốn biết, đứa trẻ cô sinh ra ở
đâu?”
Đào Anh Thy nhìn sáu đứa trẻ bên cạnh mà nói:
“Tôi là giúp người khác mang thai hộ.”
Giúp người khác mang thai, chính là đứa nhỏ.
đưa cho bên phía nhà trai. Đào Anh Thy thực sự là
không có cách nào nói ra chân tướng, nói với cô ấy
rằng đứa trẻ mình sinh chính là của người đang ở
bên cạnh, vậy không phải là muốn dọa Hạ Khiết
Mai tới mức trực tiếp nói với Hạ Khiết Mai sao? Vì
thẳng thắn được khoan hồng so với kết cục sau
cùng bị Tư Hải Minh phát hiện chân tướng tốt hơn.
Đào Anh Thy làm sao không biết bản thân mỗi
ngày qua đi đặc biệt cẩn thận và sợ hãi
Cô thầm chí còn nghĩ lúc nào tìm được cơ hội
sẽ chạy trốn khỏi thành phố lần nữa.
Việc thuốc tránh tha, may mắn có Hạ Khiết Mai
giúp đỡ, bằng không việc cô sinh con liền bị Hạ
Khiết Mai biết, bao gồm sáu đứa nhỏ.
Cô thế nào cúng không ngờ được Tư Hải Minh
sẽ lấy thuốc trong lọ thuốc.
Quả nhiên, tâm tư của Tư Hải Minh là không
cách nào tưởng tượng được. Chuyện này cũng có
thể bị hoài nghĩ?
Lúc đó lọ thuốc cũng không có mở ra. Đến lúc
‘Tư Hải Minh vì chuyện thuốc tránh thai sẽ đối xử
với cô như thể nào?
Dù sao cô coi như là lừa gạt Tư Hải Minh.
Ngắm lại Đào Anh Thy cả người đều nhữũn ra.