Chương 1462
Cô càng ngày càng không thể khẳng định mình có thể thoát khỏi móng vuốt của Tư Hải Minh không!
Ví dụ như tối hôm qua, nếu như Tư Hải Minh tiếp tục, cô chắc chắn sẽ bị ăn sạch!
Chỉ có điều Để Anh Thy rất không cam tâm, cảm giác bị nắm thóp cả về thể xác lẫn tinh thần như thế này khiến cho cô rất muốn làm cái gì đó! Ví dụ như trả thù Tư Hải Minh!
Thế là, cô cụp mắt xuống, sau đó quay mặt lại nhìn Tư Hải Minh, đôi mắt trong veo nhìn thẳng vào anh, sau đó chậm rãi tựa vào người anh, mập mờ cọ cọ lên cánh tay rắn chắc Tư Hải Minh.
“.” Sự “ôm ấp yêu thương” đó khiến cho toàn thân Tư Hải Minh căng cứng, đè nén sự hô hấp, cũng không dám động đậy.
“Tư Hải Minh, tối hôm qua ngủ có ngon không?” Để Anh Thy đưa mặt lại gần, hơi thở như lông vũ thoảng qua trên mặt Tư Hải Minh, khiến cho con thú hoang bị nhốt trong cơ thể anh muốn phá lồng giam lao ra!
“… Không tốt”
“Khó chịu à?”
“Ừm” Giọng nói của Tư Hải Minh đã khàn đi, đôi mắt đen sâu thẳm như hố đen nhìn chằm chằm vào cảnh đẹp mê người trước mặt.
“Muốn không?” Đế Anh Thy lại sát gần hơn. Thấy Tư Hải Minh cùng người bất động, cô bèn hôn lên mặt Tư Hải Minh một cái, hô hấp của của Tư Hải Minh đột nhiên cứng lại, không nhịn được muốn hôn cái miệng nhỏ đòi mạng kia. Nhưng Để Anh Thy lại né tránh: “Vội cái gì?”
Hai tay cô ôm lấy cổ Tư Hải Minh, miệng nhỏ trượt xuống bên lỗ tai anh.
Cơ thể Tư Hải Minh run lên một cái, vội vàng đặt Để Anh Thy xuống dưới thân, hơi thở thô ráp: “Cục cưng, em đang đùa với lửa đó!”
Để Anh Thy giật nảy mình, hô hấp hơi loạn, cố gắng bình tĩnh lại, nhìn người đàn ông tràn đầy sự nguy hiểm ở phía trên, hỏi: “Muốn à?”.
Tư Hải Minh cúi người xuống, giống như con chim ưng lao xuống, tính công kích cực mạnh, không hề do dự một chút nào. “A” Đế Anh Thy bỗng nhiên ôm bụng, cau mày. “Sao vậy? Không thoải mái?” Tư Hải Minh cứng đờ người.
“Em vào nhà vệ sinh chút đã. Đợi lát nữa.” Để Anh Thy chui ra khỏi vòng tay Tư Hải Minh, ôm bụng chạy vào nhà vệ sinh.
Sau khi chạy vào trong, cô đóng cửa, khóa lại.
Đế Anh Thy đang ôm bụng làm gì còn vẻ mặt đau khổ nào, trong mắt lóe lên sự gian xảo.
Hứ, đầu với em á? Để anh khó chịu chết!
Đương nhiên là Đế Anh Thy không cần đi vệ sinh, cô chỉ giả vờ thôi. Cô tựa vào cửa số, thảnh thơi nhìn phong cảnh bên ngoài, còn lâu mới quan tâm đến Tư Hải Minh lúc này đang ở bên ngoài đau khổ khó khăn thế nào!
Bên ngoài vang lên tiếng đập cửa: “Thy, lâu lắm rồi đó!”
“Ui da, nhưng bụng em vẫn đau lắm!” Để Anh Thy giả vờ vẫn khó chịu.
“Anh đi gọi Hạ Khiết Mai tới”